Ai từng sang Bảo, về Minh
Ghé qua Bình Khánh em xin đãi chè(1)
Ai xui thằng Mỹ đi càn
Vô sâu ong đốt, ra đàng gặp chông?
Bến Tre dừa ngọt sông dài
Nơi chợ Mỏ Cày có kẹo nổi danh
Kẹo Mỏ Cày vừa thơm vừa béo
Gái Mỏ Cày vừa khéo vừa ngoan
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
Bến Tre biển rộng sông dài
Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
Tôm càng xanh nước quơ râu
Rừng vàng biển bạc còn đâu phải tìm.
Bến Tre ruộng đất phì nhiêu
Nơi đây giàu lúa lại nhiều dừa khô
Bến Tre giàu Mía Mỏ Cày
Giàu nghêu Thạnh Phú, giàu Xoài Cái Mơn
Bình Đại biển cá, sông tôm
Ba Tri ruộng muối, Giồng Trôm lúa vàng.
Bến Tre nhiều gái chưa chồng.
Không tin, xuống chợ Mỹ Lồng (2) mà xem.
Bến Tre nước ngọt lắm dừa
Ruộng vườn màu mỡ, biển thừa cá tôm
Sầu riêng, măng cụt Cái Mơn
Nghêu sò Cồn Lợi, thuốc ngon Mỏ Cày
Xoài chua, am ngọt Ba Lai
Bắp thì chợ giữa, giồng khoai Mỹ Hòa
Mắm, bần ven đất phù sa
Bà Hiền, Tân Thủy hằng hà cá tôm
Quýt đường, vú sữa ngổn ngang,
Dừa xanh Sóc Sãi, tơ vàng Ba Tri
Xẻo Sâu cau tốt ai bì
Lúa vàng Thạnh Phú, khoai mì Thạnh Phong
Muối khô ở Gảnh mặn nồng (3)
Giồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng.
Bến Tre trai lịch, gái thanh
Nói năng duyên dáng, ai nhìn cũng ưa
Chèo ghe sợ sấu cắn chưn,
Xuống bưng sợ đỉa, lên rừng sợ ma.
Cầu nào cao bằng cầu Cái Cối
Gái nào giỏi bằng gái Giồng Trôm…
Cha đời mấy đứa theo Tây
Mồ ông, mả bố voi dày biết chưa?
Chẻ tre bện sáo cho dày
Ngăn ngang sông Mỹ, có ngày gặp nhau.
Chiều chiều én liệng trên trời
Rùa bò dưới đất, khỉ ngồi trên cây.
Chớ tham đồng bạc “con cò"(4)
Bỏ cha bỏ/mẹ đi phò Lang Sa.
Đèo nào cao bằng đèo Châu Đốc
Gió nào độc bằng ngọn gió Gò Công
Một trận đông phong lạc vợ xa chồng
Đêm nằm nghĩ lại nước mắt tuôn rơi.
Đến đây đất nước lạ lùng
Con chim kêu phải sợ con cá vùng phải kinh.
Em là con gái Giồng Trôm
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì
Yêu em anh phải nhớ ghi
Đánh Tây giữ đất mới bì trượng phu.
Gặp nhau đây mới biết em còn
Hồi năm Thìn(5) bão lụt, anh khóc mòn con ngươi.
Giặc Tây đánh tới Cần Giờ
Biểu đừng thương nhớ đợi chờ uổng công.
Gió đưa cành trúc la đà
Anh đi kháng chiến việc nhà em lo
Chừng nào độc lập, tự do
Anh về sum họp chung lo gia đình.
Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng,
Về sông ăn cá, về giồng ăn dưa.
Hòa Quý với tổng Hòa Thinh(6)
Dừa khô thổ sản nổi danh Nam Kỳ.
Làm cầu rồi lại làm cầu
Làm cầu cho đến bạc đầu chưa xong.
Mắm trước, đước sau, tràm theo sát
Sau hàng dừa nước, mái nhà ai.
Một cây làm chẳng nên non
Giặc d-ốt hãy còn, chiến dịch chưa xong.
Nhà Bè nước chảy chia hai
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
Gái: Nghe anh đi đó, đi đây
Cho em hỏi hỏi vặn câu này
Bánh phồng, bánh tráng đất này đâu ngon?
Trai: Bánh tráng Mỹ Lồng(7)
Bánh phồng Sơn Đốc (8)
Măng cụt Hàm Long
Vỏ ngoài nâu trong trắng như bông gòn
Anh đây nói thiệt sao em còn so đo
Nước Cửu Long sóng dồn cuồn cuộn
Cửa Hàm Luông mây cuốn cánh buồm xuôi
Hương thơm tỏa khắp đất trời
Bác ơi ! Tên Bác sáng ngời Miền Nam
Phá cho bứt lộ thành mương,
Phá cho cầu sập hết đường Tây đi.
Quê anh có cửa biển sâu
Có ruộng lấy muối, có dâu nuôi tằm.
Quê em hai dải cù lao
Có dừa ăn trái, có cau ăn trầu.
Rồng chầu ngoài Huế
Ngựa tế Đồng Nai
Nước sông trong sao lại chảy hoài
Thương người xa xứ lạc loài tới đây.
Tới đây thì ở lại đây
Bao giờ bén rễ xanh cây hãy về.
Sông Ba Lai bên bồi, bên hẳm
Đất Ba Lai đỏ thẫm phù sa
Nàng về kết bạn cùng ta
Ăn cá thay bánh, uống nước trà thay cơm.
Sông Tiền sông Hậu cùng nguồn
Thuyền bè tấp nập buôn bán dập dìu.
Thấy bóng khăn rằn, anh biết là em đó
Màu khăn Đồng khởi của phụ nữ Bến Tre
Trên sông Hàm Luông, đuổi tàu Mỹ chạy re
Cầu Ba Lai(9) đó giặc lật xe chết hoài.
Quê hương Đồ Chiểu rạng ngời
Tinh thần Cách mạng đỏ trời vàng sao.
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông sen nhớ đồng quê Tháp Mười
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông mía trắng nhớ quê Mỏ Cày.
Thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông lúa đẹp thương về Hậu Giang.
Thương thay thân phận trái dừa
Non thì khoét mắt, già cưa lấy đầu
Trời mưa ướt đất lộ làng,
Uớt ai thời ướt, ướt chàng em thương.
Trời mưa ướt đất lộ làng,
Ướt em em chịu, ướt vệ quốc đoàn em thương.
Xa Cha, gần giặc mặc dầu
Lòng son dạ sắt con nào dám quên!