Trung thực là một đức tính khá quan trọng, nhưng không trung thực hiện nay lại ngày càng phổ biến. Đặc biệt là ở lớp trẻ hiện nay, nó đã diễn ra quanh ta. Trung thực là thật thà , thành thật với bản thân mình , không nói dối , không che giấu những thói xấu, luôn tôn trọng sự thật, tôn trọng chân lí, lẽ phải, sống ngay thẳng. Và điều quan trọng nhất thể hiện đức tính trung thực đó là dũng cảm nhận lỗi khi bị mắc khuyết điểm. Ngay từ tuổi ấu thơ, tuổi học trò, chúng ta cần phải rèn luyện, xây đắp tính trung thực. Không phải bây giờ mà từ rất lâu học sinh vẫn luôn có tình trạng thiếu trung thực. Cứ nhìn vào các giờ kiểm tra, các kì thi cử, hay tự hỏi, mình đã một lần nói dối bố mẹ, thầy cô giáo chưa là rõ. Ấy thế mà nhiều bạn còn rủ rê nhau, bao che cho nhau. Một học sinh trung thực luôn không hề quay cóp, không gian lận trong thi cử, biết thú nhận những cái sai của mình. Tính trung thực rất cần được chú trọng trong giáo dục, cần nhất là rèn luyện từ khi còn những ngày cắp sách đến trường, luôn thành thực với bản thân mình. Chỉ có như vậy và duy nhất người ta mới không dối trá với bản thân mình. Trung thực là cốt lõi, xoay quanh nó còn nhiều đức tính khác mà quan trọng nhất là thái độ thẳng thắn, tinh thần, hành động dũng cảm. Không có đức tính này, trung thực chỉ như của quý bị dấu kín. Thảng thắn, dũng cảm lại phải chân thành, khéo léo. Nêu không trung thực - thẳng thắn - dũng cảm sẽ không có tác dụng hoặc bị hạn chế tác dụng. Ta nên rút ra một điều : rèn luyện tu dưỡng các tính tốt là rất cần nhưng thể hiện nó trong xử thế còn quan trọng hơn. Có trung thực, chúng ta mới được mọi người đề cao, tôn trọng và tin yêu.