Phần 2.
+ Trong khổ thơ thứ nhất của bài thơ, gác giả đã cảm nhận tín hiêhu sang thu bằng các giác quan của mìbh. Mở đầu bài thơ bằng từ "bỗbg", nhà thờ như diễn tả cái hơi giật mìbh, chợt nhận ra dấu hiệu từ làn "gió se". Bằng "xúc giác", tác giả cảm nhận được làn gió mùa thu nhẹ, khô và hơi lạnh và bang "khứu giác", ông cũng cảm nhận được hương ổi bắt đàu chín thoảng trong gió se. Hương ổi phả trong gió se: đây là seự cảm nhận thật tinh tế. Hương ổi không nồng nàn mà rất nhẹ. Ở đáy có sự bất nggờ và cũng có chút khẳng định một hương vị quê nhà. Rồi bằng "thị giác", : sương đầu thu nên đến chầm chậm, lại được diễn tả rất gợi cảm "chùng chình qua ngõ" như cố ý đợi, khiến người vô tình cũng phải để ý. Tất cả dấu hiệu đều rất nhẹ nên nhà thơ dường như không dám khẳng định mà chủi thấy "hinh như thu đã về". Chúnh sự không rõ rệt này đã hấp dẫn mọi người. Ngoài ra, từ "bỗng" và tùe "hình như" còn diễn tả tâm trạng ngỡ ngàng, cảm xúc bâng khuâng.
+ Đến các đoạn thơ tiếp theo, nhà thơ đã sử dụng triệt để biện pháp tu từ nhân hóa. Ở đoạn thơ thứ hai, nhữnng dấu hiệu thu đã rõ dần hơn, cảnh vật được tiếp tục cảm nhận tinh tế, cảnh vật mùa thu mới chớm với những bước đi rất nhẹ, rất dịu, rất êm:
Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Đã hết rồi nước lũ cuồn cuộn nên dòng nước sông thong thả trôi, dòng nước sông dềnh dàng như một con người được lúc thư thả. Trái lại, những loài chim di cư bắt đàu vội vã. Cảm giác giao kùa được diễn tsr rất thú vị bằng hình ảnh:
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
Chưa phải đã hoàn toàn sang thu nên bầu trời chưa xanh ngắt mấy tầng cao mà vẫn còn những đám mây vương tiết trời cuối hạ, nhưng giờ mây đã khô, sáng và trong hơbn. Sự giao mùa được hình tượng hóa bằng dáng nằm duyên dáng vắt nửa mình sang thu của đám mây thật đẹp. Đến khổ thơ thứ ba, tiết thu đã lấn dần tiết trời muà hạ. Nắng còn cuốibhạ, còn nồng, còn sáng nhưng đã nhạt mfàu dần. Trời đã ít đi những cơn mưa lớn, ào ạt, bất ngờ, không còn những tiếng sấm nổ to, xuất hiện đột ngột, có chăng chỉ ầm i xa xa nên những hàng cây đứng tuổi không bị giật mình. Đây là cách nhân hóa giàu sức liên tưởng thú vị. Mọi vật qua những câu thơ của tác giả được nhân hóa kột cách sống động, dầy sức sống. Sự thay đổi nhẹ nhàng không gây cảm giác đột ngột, khó chịu được diễn tả khéo léo bằng những từ ngữ chỉ mức độ thật tinh tế: vẫn còn, đã vơi, cũng bớt.