Hiện nay , nhiều cá nhân , tổ chức đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ, sống lang thang trong thành phố, thị trấn về mái ấm tình thương để giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh. Hãy nêu suy nghĩ của anh (chị) về hiện tượng đó.
Những năm gần đây, số trẻ em sơ sinh tăng đột biến. Theo bộ Lao Động Thương Binh và Xã Hội, hiện cả nước có 87230 trẻ mồ côi. Điều này phản ánh một thực tại xã hội: cha mẹ bỏ con rất nhiều. Xuất phát từ tình thương và lòng nhân ái, nhiều cá nhân, gia đình, tồ chức đã thu nhận trẻ em cơ nhỡ,sống lang thang trong thành phố, thị trấn về mái ấm tình thương nhằm xoa dịu bớt nỗi đau của các em, đồng thời giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh,tốt đẹp.Vậy chúng ta có suy nghĩ gì về hiện tượng đó?
Tại sao lại có những người nhẫn tâm bỏ rơi con mình đứt ruột sinh ra? Có rất nhiều trường hợp cha mẹ bỏ rơi con xuất phát từ nhiều nguyên nhân:
Cha mẹ li hôn, gia đình quá khó khăn không đủ khả năng nuôi dưỡng, con sinh ra bị tàn tật,… Nhưng dù bất cứ lí do nào đi nữa thì bỏ rơi con mình là một điều không thể chấp nhận. Họ có biết rằng con họ sẽ đau đớn, bi quan thế nào khi biết mình không có cha mẹ hay bị cha mẹ bỏ rơi. Hãy đặt mình vào cương vị đó để hiểu chứ đừng suy nghĩ một chiều chỉ nghĩ cho hạnh phúc của riêng mình. Một nguyên nhân khác đang là mối quan tâm của xã hội là nhiều bà mẹ còn rất trẻ do không được giáo dục về sinh sản và giới tính đã mang thai ngoài ý muốn, hay do lối sống quá buông thả đã đánh mất chính mình. Đến khi mang thai thì vứt bỏ mà chẳng màng tới hậu quả mà đứa con của mình phải gánh chịu. Thậm chí họ còn phá bỏ khi chỉ là một giọt máu. Những hành động như vậy thật là quá dã man, tàn nhẫn. Người xưa có câu :”hổ dữ không ăn thịt con”.
Dù thế nhưng trong xã hội vẫn còn những tấm lòng nhân ái đã cảm nhận được nỗi đau đớn đó nên đã có những hành động thiết thực giúp đỡ các em vươn lên, trở thành công dân có ích. Tiêu biểu như Huỳnh Tiểu Hương - người mẹ của 157 trẻ em mồ côi, bất hạnh bị bỏ rơi. Bốn năm qua, trung tâm nhân đạo Quê Hương của Tiểu Hương đã giúpcho gần 1000 em trưởng thành, có cuộc sống ổn định. Tại sao Hương lại có một tấm lòng bao la đến thế. Có lẽ, Hương là một con người từ nghèo khổ, sống lang thang đường phố vượt lên trở thành một doanh nhân thành đạt. Hiểu được nỗi đau đó mà Hương đã dành toàn bộ tài sản, vốn liếng của mình để cưu mang những mảnh đời bất hạnh. Hiện nay, những người có tấm lòng như Hương như hạt cát trong sa mạc. Nhưng những tấm lòng đó vẫn được thể hiện qua những hành động nhỏ hơn như ở trường học có rất nhiều cuộc vận động quyên góp sách giáo khoa, tập vở, bút viết cho các em khó khăn được đến trường học tập, hay quyên góp đèn lồng, bánh kẹo cho các em vui chơi trung thu. Hiện nay, chính phủ đã đang và sẽ triển khai những đề án ở 10 tỉnh thành với 3 mô hình được áp dụng. Mỗi tỉnh sẽ chuyển 10 trẻ em mồ côi không nguồn nuôi dưỡng hoặc trẻ tàn tật nặng ở các cơ sở bảo trợ xã hội và chăm sóc tại gia đình, cộng đồng .Các em được hỗ trợ dạy nghề và đồ dùng học tập.Tháng 11 tới đây, bộ Lao Động - Thương Binh và Xã Hội bằng nguồn tài trợ 6,8 triệu Euro của EU sẽ bắt đầu thực hiện đề án hổ trợ trẻ lang thang kiếm sống hồi gia tại 100 xã thuộc 36 huyện nhiều trẻ lang thang nhất toàn quốc. Tất cả những hành động này đã giúp các em phần nào vơi đi nỗi đau của mình và bồi đắp cho những mầm non tương lai của đất nước.
Nhưng những hành động này, làm cho những con người vô tâm càng có thái độ chủ quan, thờ ơ trước những hành động sai trái của mình mà không chút hối hận. Chúng ta cần hiểu rằng những đứa con của chúng ta là vô tội, chúng lúc nào cũng mong muốn mình có được những người cha người mẹ đùm bọc, bảo ban như bao đứa trẻ khác. Chúng dù biết cha mẹ đã bỏ rơi chúng nhưng vẫn muốn được gặp lại họ. Chẳng hạn trường hợp của cậu bé Tý người Nha Trang bị mẹ bỏ rơi trên tàu. Nhưng em vẫn hi vọng rằng đó là do mình bị lạc chứ chẳng có người mẹ nào bỏ con cả. 16 tuổi, em đòi được đi tìm mẹ. Nhưng mẹ nó đã đi biệt xứ và lấy chồng khác. Dù vậy, nó vẫn không chịu tin rằng mẹ nó đã bỏ rơi nó. Không biết người mẹ đó khi biết con mình vẫn yêu thương, vẫn tha thứ cho mình có động lòng hay không. Nhưng suy nghĩ và hành động đó của em đã làm cho nhiều người đã rơi nước mắt.
Không những thế, còn có những con người mất nhân tính, máu lạnh. Họ đã vứt con đi từ khi còn đỏ hỏn, khi chúng được các trung tâm bảo dưỡng nuôi dạy, sau một thời gian chúng khôn lớn, họ quay lại nhận rồi đem bán. Hay cũng có em cha mẹ đến đón về bắt chúng đi ăn xin để nuôi gia đình. Những con người đó phả ibị pháp luật trừng trị thật thích đáng để làm gương cho mọi người.
Qua đó, chúng tacần í thức rõ hành động của mình. Hãy sống sao cho cuốn đi nỗi đau, bất hạnh mang đến niềm vui, niềmhạnh phúc cho người khác, đặc biệt là những đứa trẻ vô tội. Chúng là những mầm nontương lai của đất nước. Đó cũng chính là hành động góp phần xây dựng một xã hội giàu mạnh, văn minh.