Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Vào một dịp sinh nhật mẹ tặng em một món quà. Hãy kể lại kỷ niệm đó

3 trả lời
Hỏi chi tiết
11.666
46
15
Nguyễn Duy Mạnh
06/08/2017 13:46:17
Thời gian cứ thế trôi đi, còn thời gian cứ lẳng lặng dệt từng góc cạnh của cuộc sống. Điều đó, đồng nghĩa với việc, sẽ có những thứ trở thành “kỉ niệm” trong ta. Lật lại từng trang kỉ niệm của mình, tôi chợt nhớ lại món quà sinh nhật lần thứ mười hai của tôi.
Chiều hôm ấy, tôi vội về nhà để lo bữa tối. Một đứa con gái vụng về như tôi thì không hề thích mấy công việc thế này, nhưng ba mẹ tôi đã về quê nên tôi đành phải làm vậy. Vừa về tới nhà, tôi đã thấy tin nhắn. À, thì ra là của mẹ: “Con vào phòng mẹ, mở cái ngăn tủ ra, con sẽ thấy điều bất ngờ.” Tôi vốn tò mò nên quên việc nhắn lại cho mẹ, vội chạy vào phòng mẹ, mở ngăn tủ ra. Tôi thấy một mảnh giấy ghi “Chúc mừng sinh nhật, con yêu!” phía dưới mảnh giấy là cái hộp xinh xắn thắt cái nơ màu tím. Thì ra hôm nay là sinh nhật của tôi, tôi chợt nhớ ra. Mẹ tôi đã chuẩn bị quà cho tôi từ lâu rồi ư? Tôi vui sướng mở hộp quà ra. Thật bất ngờ, trong chiếc hộp ấy lại có hai chiếc hộp nhỏ hơn nữa. Một chiếc màu xanh lục, một chiếc màu hồng. Chiếc hộp xanh lại có thêm một lỗ tròn xoe như đồng xu ở đáy. Điều bất ngờ là cả hai chiếc hộp hoàn toàn trống trơn. Một câu hỏi khá to xuất hiện trong tâm trí tôi: “Cái gì thế nhỉ?” Tôi vẫn chưa hiểu món quà có ý nghĩa gì. Nhưng tôi chợt nhận ra có một mẩu giấy nhỏ trong hộp nữa. Tôi cầm lên, thầm đọc: “Hằng ngày, con sẽ gặp nhiều niềm vui và cả những nỗi buồn. Con đựng nỗi buồn vào chiếc hộp xanh để nỗi buồn theo gió cuốn đi. Hãy đựng những niềm vui vào chiếc hộp màu hồng. Mẹ muốn rằng, niềm vui sẽ ở mãi bên con. Tặng con yêu của mẹ!” Đọc xong, tôi lặng người đi…
Thời gian giúp con người trở nên trưởng thành hơn, giúp cho những món quà vô giá ấy trở nên quý giá trong tim mỗi người. Hai cái hộp mẹ tặng tôi là nguồn động lực lớn giúp tôi vượt qua khó khăn. Đây không phải là món quà mua vội trên vỉa hè, mà đây là một món quà chứa đầy tình yêu thương của mẹ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
29
17
Ngoc Hai
06/08/2017 13:46:42
Nhanh thật! Mới hôm nào mẹ tổ chức sinh nhật lần thứ 13 cho em mà quay đi quay lại, ngày mai là em tròn 14 tuổi rồi. Thỉnh thoảng ngắm bóng mình trong gương, em thấy có nhiều thay đổi. Chẳng lẽ cái anh chàng cao lêu nghêu, chân tay khẳng khiu, mặt lấm tấm trứng cá và trên mép loáng thoáng hàng lông tơ xanh xanh kia lại là mình ư? Buồn cười thật đấy!

Mẹ bảo năm nay thế nào bố cũng về. Chà! Bố mà về thì vui biết mấy! Bố còn hứa là nếu em đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc, bố sẽ thưởng cho chiếc xe đạp leo núi, chiếc xe mà em đã ao ước bấy lâu. Từ hồi lên lớp Sáu, em vẫn đi nhờ xe của bạn Toàn cùng phố. Hai đứa thay nhau đạp chiếc xe cà tàng nay tuột xích, mai long ốc, vừa chạy vừa kêu cót ca cót két.

Sinh nhật lần này lại đúng vào chủ nhật. Sáng nay, mẹ dậy sớm lắm. Dọn dẹp xong xuôi, mẹ xách làn đi chợ. Nhà em cách chợ Ngọc Hà chỉ hơn trăm mét. Lối vào chợ là hai dãy bán hoa tươi với rất nhiều loài hoa rực rỡ. Biết em thích hoa hồng, mẹ mua mười bốn bông hồng nhung đỏ thắm, cắm trong chiếc bình thuỷ tinh trắng muốt, màu đỏ của hoa càng thêm nổi bật.

Em nhờ bạn Tú kê dọn bàn ghế và sắp xếp bàn tiệc. Chiếc bàn ăn bằng nhựa được phủ tấm khăn trắng trông sang trọng hẳn lên. Bình hoạ đặt giữa, đĩa bánh kẹo, đĩa trái cây, hơn chục chai nước ngọt… đầy đủ cả. Chiếc bánh kem có hình chú gấu nâu thắt chiếc nơ trắng (vì em tên là Hùng) và dòng chữ Chúc mừng sinh nhật cũng đã sẵn sàng trong tủ lạnh. Mẹ kiểm tra mọi việc, thấy đâu vào đấy nên rất hài lòng. Gần 11 giờ, mẹ giục em thay quần áo mới và chải đầu cho gọn ghẽ.

Thỉnh thoảng, em lại chạy ra trước cửa, ngóng đợi bố về. Bố em là kĩ sư của nhà máy thuỷ điện Hoà Bình. Năm ngoái sinh nhật em, bố bận không về được nhưng có gửi thiệp chúc mừng và hứa năm sau nhất định thu xếp về dự.

Các bạn đã đến đây đủ cả. Tiếng nói tiếng cười ồn ào, tíu tít, rộn rã căn nhà nhỏ. Em mời các bạn vào nhà. Bạn nào cũng đẹp, cũng tươi, đáng yêu vô cùng.

Phút chốc, bàn tiệc đã kín chỗ. Chiếc bánh kem được mẹ bưng ra. Nến đã thắp sáng. Nhân vật chính là em nói lời khai mạc. Các bạn tặng hoa, tặng quà cùng những lời chúc tụng hồn nhiên, tinh nghịch. Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên cùng tiếng vỗ tay nhịp nhàng. Em thổi tắt nến, rồi cắt bánh mời các bạn. Không khí thật là vui!

Tuy vậy, em vẫn sốt ruột mong bố. Linh tính mách bảo em là bố sẽ về nhưng sao mãi bố không về? Muộn mất rồi bố ơi! Giá mà bố có mặt lúc này thì hạnh phúc của con thật là trọn vẹn. Em đưa mắt nhìn ra cửa, mong một hồi chuông.

Mấy phút sau, bất ngờ tiếng chuông reo liên tục. Đúng rồi! Đúng là cách nhấn chuông quen thuộc của bố. Em chạy ào ra mở cửa. Trước mắt em, gương mặt bố rạng rỡ, tay bố dắt chiếc xe đạp leo núi mà em đã tưởng tượng ra nhiều lần trong mơ. Giọng nói trầm ấm của bố cất lên: “Bố chào con! Chúc con một sinh nhật vui vẻ!”. Em cảm động thốt lên: “Ôi, bố!” rồi cứ đứng sững giữa cửa. Mẹ cười bảo: “Thế Hùng định không cho bố vào nhà à?”. Mọi người cười ầm khiến em xấu hổ đỏ mặt.
mon qua sinh nhat
Bữa tiệc vui gấp bội bởi sự có mặt của bố em. Bố chúc em học giỏi hơn, chăm ngoan hơn rồi ân cần trao cho em món quà đặc biệt – chiếc xe đạp leo núi – để thưởng cho sự phấn đấu thực hiện lời hứa danh dự Với bố trong suốt năm học vừa qua. Mấy bạn xuýt xoa khen chiếc xe: “Đẹp cực!”. Quả là không sao nói hết niềm sung sướng của em lúc đó.

Tiệc tan, các bạn đã về hết, chỉ còn lại mấy người thân. Bố ân cần hỏi han chuyện học tập của em và khuyên em hãy cố gắng hơn nữa, quan tâm hơn nữa đến gia đình trong lúc bố vắng nhà. Em hứa với bố là sẽ làm theo lời bố dặn. Tự trong thâm tâm, em thấy mình đã lớn, phải sống sao cho xứng đáng với niềm tin yêu của mọi người. Thật hạnh phúc khi được sống giữa tình yêu thương của gia đình, bè bạn!
25
13
Cacii
06/08/2017 13:56:17
Sinh nhật tôi vào sát dịp hè nên chẳng mấy ai để ý. Mọi người đều phải tập trung ôn thi, làm bài thi học kì nên mấy vụ chơi bời đều bị dẹp sang một bên. Chỉ có mấy đứa bạn thân là nhớ mang máng. Chúng nó đòi tôi phải khao một chầu chè thập cẩm thì mới tặng quà. Đúng là một lũ háu ăn láu cá.

Vào buổi sáng ngày sinh nhật, tôi mổ con heo bằng sứ mà tôi nuôi suốt một năm qua. Dù thời gian nuôi dài nhưng nó chẳng béo là mấy vì tôi ít khi có tiền. Đếm đi đếm lại, tôi thấy cũng đủ để khao các bạn chè. Tôi chào bố mẹ rồi vui vẻ đến trường.

Sau khi làm xong bài thi môn Địa lí, chúng tôi được về sớm. Cả bọn kéo nhau ra hàng chè gần cồng trường liên hoan rôm rả. Tôi nhận được một số món quà xinh xắn bao gồm cả truyện, cặp tóc, bít-tất... Buồn cười nhất là hai đôi bít-tất vi sinh nhật tôi vào mùa hè, có ai đi bít-tất đâu. Nhưng người tặng bảo là mua cho tôi từ dịp đại hạ giá, bây giờ mới tặng. Cả lũ lại cười nghiêng ngả.

Tôi tung tăng về nhà, tay xách túi quà, miệng cười hớn hở khi nghĩ tới món sườn rán và gà hấp lá chanh mà mẹ sẽ làm để mừng sinh nhật tôi. Đúng như vậy, về đến cửa, tôi đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng. Chà chà, cả nhà đã về đông đủ bên mâm cơm ngon lành. Tôi chào bố mẹ rồi tót vào nhà tắm thay quần áo, rửa chân tay.

Khi tôi bước ra, bố mẹ vẫn chưa ngồi vào bàn mà đang đứng nhìn tôi rất lạ. Tôi ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, định hỏi cả nhà chờ khách nào thì bốmẹ đã bước đến bên tôi, vui vẻ nói:

- Bố mẹ tặng con món quà nhân ngày sinh nhật. Chúc con học giỏi, ngoan ngoãn, khỏe mạnh.

Nói rồi bố mẹ dẫn tôi vào góc học tập của mình. Trời ơi! Tôi không tin vào mắt mình. Một dàn vi tính mới tinh đặt trên chiếc bàn chuyên dùng để máy. Cạnh đó là tấm bưu thiếp ghi dòng chữ: “Mừng sinh nhật con yêu”. Tôi vui sướng bất ngờ đến nghẹt thở. Lâu lắm rồi tôi mới được tặng quà, mà lại được tặng một món quà giá trị đến như vậy. Tôi nhìn bố mẹ, lắp bắp hỏi:

- Bố mẹ tặng con ạ? Tại sao...? - Tôi không biết nói gì nữa trước ánh mắt yêu thương âu yếm của bố mẹ.

- Con không thích à? - Bố hỏi đùa.

- Dạ, con thích lắm ạ! Nhưng bố mẹ làm gì có tiền mà mua vật đắt như vậy?

Mẹ tủm tỉm cười:

- Con thích là được rồi. Bố mẹ sẽ cố gắng làm việc để con có điều kiện học tập tốt nhất mà. Thôi vào ăn cơm đi!

Cả nhà tôi vui vẻ bên mâm cơm nóng sốt, tôi chén sạch suất của mình một cách ngon lành. Qua câu chuyện kể, tôi biết bố mẹ đã dành dụm từ lâu để mua quà cho tôi vì biết tôi rất muốn có máy vi tính để học tập. Bạn bè tôi đều có cả, chỉ mình tôi là chưa có thôi. Nhân dịp có tiền thưởng, bố mẹ đã quyết định dành tặng tôi món quà bất ngờ này. Bố mẹ yêu tôi biết bao! Tôi nhớ lại những ngày bố mẹ đi làm tăng ca về, người mệt mỏi mà vẫn vào bếp làm lụng, dọn dẹp nhà cửa trong khi tôi chỉ biết học thôi, chẳng đỡ bố mẹ việc gì.

Càng nghĩ tôi càng thây mình phải cố gắng học tập hơn nữa để xứng đáng với tình yêu, với sự chăm sóc của bố mẹ. Những lúc rảnh rỗi, tôi cùng chị giúp bố mẹ việc nhà. Nhờ chiếc máy vi tính ấy, tôi đã tham gia kì thi Tin học trẻ không chuyên và đạt giải ba cấp Quận. Đó là món quà tôi tặng bố mẹ để tỏ lòng biết ơn vô bờ bến của tôi.

Đã hai năm trôi qua, giờ tôi đã học lớp 8, chiếc máy vi tính vẫn luôn là người bạn tin cậy giúp tôi học tập. Từ món quà bất ngờ này, tôi thêm hiểu, thêm kính yêu bố mẹ - những người luôn hết lòng vì con cái. Bố mẹ ơi! Con yêu bố mẹ rất nhiều!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo