Mã Giám Sinh :
Quá niên trạc ngoại tứ tuần,
Mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao;
Ghế trên ngồi tót sỗ sàng;
Buồng trong mối đã giục nàng kíp ra;
Cò kè bớt một thêm hai
Giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm;
Trăng già độc địa làm sao!
Cầm dây chẳng lựa, buộc vào tự nhiên;
Chẳng ngờ gã Mã Giám Sinh,
Vẫn là một đứa phong tình đã quen.
Sở Khanh :
Một chàng vừa trạc thanh xuân
Hình dong chải chuốt, áo khăn dịu dàng;
Nghĩ rằng cũng mạch thư hương,
Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở Khanh.
Thuyền quyên ví biết anh hùng
Ra tay tháo cũi sổ lồng như chơi
Ta có ngựa truy phong
Có tên dưới trướng, vốn dòng kiện nhi;
Nàng càng thổn thức gan vàng
Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào!;
Bạc tình nổi tiếng lầu xanh
Một tay chôn biết mấy cành phù dung!;
Sở Khanh quát mắng đùng đùng
Bước vào vừa rắp thị hùng ra tay.
Hồ Tôn Hiến :
Có quan tổng đốc trọng thần
Là Hồ Tôn Hiến kinh luân gồm tài
Đẩy xe vâng chỉ đặc sai
Tiện nghi bát tiễu việc ngoài đổng nhung
mk chỉ bn nhiêu đó thôi :))