LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn khoảng 12 câu theo lối lập luận quy nạp phân tích câu thơ: Cỏ non xanh tận chân trời, Cành lê trắng điểm một vài bông hoa, trong đó sử dụng 1 câu phủ định

Câu 1. em hãy viết 1 doạn văn khoảng 12 câu theo lối lập luận quy lạp phân tích câu thơ :(cỏ lon xanh tận chân trời cành lê trắng diểm 1 vài bông hoa ) trong dó sử dung 1 câu phủ dịnh
Câu 2. em hãy viết 1 doạn văn 12 câu theo lối tổng phân hợp doạn thơ(thanh minh trong tiết tháng 3 .... thoi vàng vó rắc tro tiền giấy bay) bài thơ cảnh ngày xuân trong dó sử dụng 1 câu có thành phần khởi ngữ gạnh chân
2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.004
2
0
Kudo
11/07/2019 08:41:26
Cỏ non xanh rợn chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
Câu thơ mở ra một bức tranh tuyệt đẹp về mùa xuân với hình ảnh cỏ non xanh mướt tới tận chân trời và hoa lê đang bắt đầu nở khi xuân sang. Bức tranh có sự hài hòa đến tuyệt diệu. Màu trắng tinh khôi của hoa lê hòa cùng với màu xanh non mỡ màng của cỏ. Không gian rộng lớn bạt ngàn ngút ngàn với những bãi cỏ “rợn chân trời” kết hợp với không gian thu nhỏ trên một cành hoa xuân. Tất cả gợi lên một sức sống tràn đầy, một bầu khí quyển trong trẻo, nên thơ, dịu nhẹ của tiết thanh minh. Xuân về khoác áo xanh cho cỏ, mặc áo trắng cho hoa. Cỏ và hoa bừng dậy sau giấc ngủ đông dài lạnh lẽo để rồi cỏ non nối tiếp chân trời xanh, và hoa lê bừng sắc trắng trên cành. Còn gì đẹp hơn thế, còn gì trong trẻo hơn thế! Câu thơ của Nguyễn Du làm ta chợt nhớ tới câu thơ của thi nhân Ức Trai ngay trước :
Cỏ xanh như khói bến xuân tươi
Lại có mưa xuân nước vỗ trời
(Độ đầu xuân thảo lục như yên
Xuân vũ thiêm lai thủy phách thiên)
(Bến đò xuân đầu trại – Nguyễn Trãi)
Cùng đặc tả màu xanh của cỏ nhưng mỗi thi nhân lại có cảm nhận rất khác nhau. Nếu đến với thơ Nguyễn Trãi, cỏ dưới làn mưa xuân giăng nhè nhẹ “xanh như khói” thì trong thơ của Nguyễn Du màu xanh của cỏ vẫn vẹn nguyên có cảm giác như cỏ nối liền chân trời tạo làm không gian được mở rộng tới vô cùng. Đó phải chăng chính là sức hấp dẫn của thơ ca, cùng viết một hình ảnh nhưng ở mỗi một bài thơ, qua những lăng kính nhìn khác nhau sẽ đem đến những cách cảm nhận riêng biệt, không trộn lẫn.
Câu thơ của Nguyễn Du được lấy tứ từ câu thơ cổ Trung Hoa:
Phương thảo liên thiên bích
Lê chi sổ điểm hoa
(Cỏ thơm liền với trời xanh
Trên cành lê có mấy bông hoa)
Câu thơ mở ra một bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp có màu sắc, có đường nét đặc biệt lại có cả hương thơm. Đó là hương thơm của cỏ non “phương thảo”. Đó là màu xanh mướt của cỏ nối liền với trời xanh “liên thiên bích”. Đó còn là đường nét của cành lê điểm nhẹ vài bông hoa mới nở “sổ điểm hoa”. Câu thơ của Nguyễn Du rất gần với tứ của câu thơ này. Nhưng chúng có nét giống nhau chứ không hề đồng nhất. Nguyễn Du đã có những sáng tạo của riêng mình để đem lại sức hấp dẫn cho câu thơ của Truyện Kiều. Nếu như câu thơ cổ Trung Hoa chỉ miêu tả một cách đơn thuần: cành lê có một vài bông hoa thì câu thơ trong Truyện Kiều lại nhấn mạnh màu sắc của hoa “trắng điểm”. Ở đây tính từ “trắng” đã được động từ hóa, câu thơ không chỉ nói lên màu sắc của hoa mà còn cho thấy được cả một sức sống mãnh liệt đang bừng dậy. Câu thơ không hề tĩnh tại mà có tính chất động. Chúng ta không chỉ cảm nhận được một màu trắng tinh khôi của hoa lê mà còn dường như thấy được cả những mạch sống đang cựa mình trỗi dậy theo bước chuyển mình của mùa xuân. Hai câu thơ cổ Trung Quốc chỉ gợi mà không tả, còn hai câu thơ của Nguyễn Du tả rõ màu sắc khiến câu thơ sinh động, có hồn. Từ câu thơ ngũ ngôn mang phong vị Đường thi, dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du thành câu thơ lục bát uyển chuyển mang đậm hồn thơ dân tộc. Chỉ đôi câu thơ nhưng cũng đủ cho ta thấy sự sáng tạo, sức bút kì diệu của thiên tài Nguyễn Du. Đó phải chăng chính là một trong những yếu tố làm nên sức sống bất diệt của Truyện Kiều,Truyện Kiều của Nguyễn Du nằm ngoài sự “băng hoại” của thời gian.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Kudo
11/07/2019 08:42:36
Trong truyện Kiều, Nguyễn Du tả cảnh mùa xuân:
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
Câu thơ như một bức tranh. Có người nói rằng đây không phải là Nguyễn Du sáng tạo nên mà chẳng qua ông đã dịch ra từ câu thơ chữ Hán:
Phương thảo liên thiên bính
Lê chi sổ điểm hoa
Cứ cho là như vậy thì tài năng dịch tuyệt vời ấy chẳng đáng quý hay sao? Hơn nữa Nguyễn Du đâu chỉ dịch mà còn sáng tạo. Cái màu “trắng” của hoa lê kia làm gì có trong câu thơ chữ Hán? và sắc trắng độc đáo đó cứ ngời ngợi lên trên sắc xanh của màu trời, sắc cỏ, làm cho bức tranh xuân càng thêm lộng lẫy.
Điều đáng nói ở đây không chỉ là sắc trắng do họa sĩ Nguyễn Du thêm vào. Với tư cách nhà thơ, nghệ sĩ của ngôn từ, Nguyễn Du đã đặt từ “trắng” vào vị trí nổi bật nhất của câu thơ. Nếu chúng ta đảo vị trí từ “trắng” câu thơ sẽ được viết như sau:
Cành lê điểm trắng một vài bông hoa
Ý nghĩa thông báo của câu thơ không thay đổi. Theo mô hình câu thơ lục bát bình thường, cũng không có biến đổi gì đáng kể vì hai từ hoán vị cho nhau đều là thanh trắc. Vâng, đúng vậy. Nhưng xem lại, bức tranh đã mất đi sự hài hòa màu sắc vì cặp từ “xanh” và “trắng” không còn đối chọi với nhau ở hai câu thơ. Mặt khác, cả câu bát có ba từ mang thanh trắc cao lên, trội lên trên nền những thanh bằng. Trong liên kết bộ ba ấy, nếu từ “trắng” đứng ở giữa như chúng ta giả định, nó sẽ có nguy cơ bị hòa lẫn, bị hai từ kia lấn át. Nhưng nguyên nhân vấn đề là ở cách nhìn nhận sự vật của nhà thơ- họa sĩ Nguyễn Du. Khi nhìn vào cành lê, ấn tượng mạnh mẽ đầu tiên là màu trắng. Trong hội họa màu trắng được coi là màu gốc. “Những màu đó nằm ở trong tâm trường nhìn trong mắt ta. Màu gốc mà lại để nguyên...” luôn luôn gợi cảm giác gần “đập ngay vào mắt”.
Sau ấn tượng về sắc trắng, tập trung nhìn kỹ hơn mới phân biệt rõ thêm màu trắng đó không liền một mảng, một dải, mà là điểm xuyết. Phân biệt được những “chấm trắng” bấy giờ mới nhận ra chúng là những bông hoa. Bởi vậy “cành lê trắng điểm một vài bông hoa” là một trật tự sắp xếp tuân theo quy luật nhận thức bằng thị giác không thể thay đổi được. Nhà thơ - họa sĩ Nguyễn Du đã nhìn như vậy và đã để lại cả dấu ấn, cách nhìn hiện thực của mình. Cấu trúc của câu thơ đạt đến mức hoàn hảo tối đa, vừa đúng với quy luật nhìn bằng mắt từ bao quát đến cụ thể, vừa đảm bảo được cả sự hài hòa về màu sắc đối chọi với âm thanh.
Cần nói thêm rằng Nguyễn Du dùng chữ “điểm” cũng thật tài tình. Chữ “điểm” gợi sự tô điểm của thiên nhiên và còn gợi sự điểm xuyết của một nghệ sĩ tài năng, tinh tế. Nếu thay thế chữ “điểm” bằng chữ “nở” câu thơ sẽ kém ngay về thanh nhã, mặc dù âm thanh, nhạc điệu câu thơ không thay đổi. Nguyễn Du đã không thay như vậy và chính vì thế ông là Nguyễn Du.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư