Câu 1:
Bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của Minh Huệ đã khắc sâu vào tâm trí của người dân Việt Nam về một vị lãnh tụ vĩ đại với tấm lòng thiêng liêng cao cả. Hình ảnh Bác hiện lên thật vĩ đại, nhưng lại hết sức gần gũi, ấm áp như ngọn lửa hồng. Khi mọi người đang say giấc dài, Người cha với mái tóc bạc phơ vẫn ngồi đó lặng lẽ miệt mài với bao suy nghĩ về chiến dịch. Dù trời rất lạnh, Bác vẫn ngồi đó, đốt lửa cho mọi người ngủ. Bác như là một người cha già của dân tộc, một người cha luôn quan tâm, chăm lo cho những đứa con chiến sĩ của mình. Bác ân cần, nhẹ nhàng đi lại, đắp chăn cho các chiến sĩ như người mẹ, người cha đang dành tình yêu cho đứa con thơ bé của mình. Bóng Bác thấy mà thương, vừa thương vừa xúc động biết bao, chính cái bóng đó đã tỏa ra một hơi ấm còn ấm hơn cả ngọn lửa hồng đằng xa xa kia. Lần thứ ba, Bác vẫn rất tập trung cho suy nghĩ việc nước, anh đội viên vì lo lắng cho sức khỏe của Bác nên đã mạnh dạn năn nỉ tha thiết mời Bác đi ngủ. Dù anh đội viên có nài nỉ thế nào, Người cũng không ngủ vì nỗi lo cho những con dân đang phải ngủ ngoài đường. Anh đội viên được thấu hiểu nỗi lòng Bác nên đã vô cùng xúc động, thức luôn cùng Bác. Nghệ thuật so sánh, điệp từ kết hợp từ láy đã xây dựng nên hình ảnh ”Người cha của dân tộc”. Quả thật Bác Hồ qua những lời văn của tác giả Minh Huệ đã khiến em càng thêm kính trọng, yêu mến Bác hơn.