Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một đoạn văn ngắn có đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm

13 trả lời
Hỏi chi tiết
142.330
561
183
Trần Lan
22/11/2016 08:26:16
Tôi vừa phải nằm viện một tuần vì bị ốm. Hôm nay là ngày tôi dược ra viện. Trên đường về nhà, xen với nỗi vui mừng là nỗi lo. Lo vì không biết phải xoay xở sao đây để bù đắp bài vở trong những ngày qua. Tôi vừa bước vào nhà thì bé Hoa, em tôi, nhảy cẫng ra và bi bô:
- Anh Hưng ơi! Có chị nào nho nhỏ, chị nói với bố là bạn của anh. Ngày nào chị ấy cũng đến lấy vở về chép bài cho anh. Chị ấy còn cho em kẹo nữa cơ đấy!
- Ừ.
Rồi không kịp nhìn những viên kẹo trên tay em, tôi lao ngay vào phòng học. Tay tôi run run giở vội những tờ giấy trắng. Không lẽ lại là cái Hà? Có phải là Hà không nhỉ? Thôi đúng Hà rồi. Tôi lặng đi. Chính Hà đã âm thầm giúp tôi trong những ngày qua. Vậy mà đã có lúc tôi nghĩ xấu về Hà. Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:
- Hà ơi! Cảm ơn bạn nhé!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
158
395
Thúy
30/11/2016 10:46:42
Làn nước trong xanh lướt nhẹ qua khắp cơ thể tôi. Tôi đang ở đâu thế này ? Thấp thoáng trong làn nước là bóng một người con gái . Chao ôi, cái hình ảnh ấy, dáng người ấy ,cử chỉ...sao mà quen thuộc đến thế ! Phải chăng đó là....
-Trương Sinh, là chàng đấy phải k? - Người con gái đột ngột bước tới gần và hỏi.
- Vũ Nương, nàng...nàng ..còn sống đấy ư?
Giờ thì tôi đã nhận ra dó chính là người vợ hiền yêu dấu của tôi. cảm xúc trong tôi dâng trào khó tả: đầu tiên là ngỡ ngàng sau, tiếp đén là vui mừng sung sướng,và bây h là sự ân hận day dứt.Tôi, chính tôi đã là người đẩy nàng đến cái chết. tôi muốn chạy đến ôm nàng thật chặt để giãi bày tâm tình của mình nhưng càng bước tới gần thì bóng nàg càg mờ nhạt. tôi bất giác gọi to:
- Đừng, vũ Nương,xin nàg đgbỏtalạimộtmihbỏtalạimộtmih....
Hụt hẫng ,tôi rơi vào khoảng không ...Chợt giật mihtỉnhgiấc.Tôivẫnnằmđấy, vẫntrongcănnhàquenthuộccgtỉnhgiấc.Tôivẫnnằmđấy, vẫntrongcănnhàquenthuộccg đứa con trai bé bỏng nằm bên cạnh. Trống vắng ! Thì ra đó là một giấc mơ. Phải, Vũ nương k thể trở về đc nữa, tôi và ngđãxanhauthậtrồi! TôilàTrươngsinh,quêởNamXương, connhàhàophú,giàucótiếngtrongvùng.Ỷvìnhàgiàu,hồinhỏtôichỉhọcdămbađoichữrồibỏđichơi. Tuổithơcủatôigắnliềnvớih∈hđãxanhauthậtrồi!TôilàTrươngsinh,quêởNamXương,connhàhàophú, giàucótiếngtrongvùng. Ỷvìnhàgiàu,hồinhỏtôichỉhọcdămbađoichữrồibỏđichơi. Tuổithơcủatôigắnliềnvớih∈hảnh ngmẹ−ngmẹ-ng đã luôn bên cạnh , chăm sóc tôi nên người. Vậy mà chưa làm đc jbáohiếuthìmẹtôiđãrờixatôimãimãi,đểlạitrongtôibaonièmνốitiếc,ânhậntộtcùng.Trờiơi,tôicólàmjbáohiếuthìmẹtôiđãrờixatôimãimãi, đểlạitrongtôibaonièmνốitiếc,ânhậntộtcùng.Trờiơi,tôicólàmj nên tội mà mọi ngtôithươngyêuđềubỏtôiđinhưvậy.Tạisao,tạisaochứ?Cóphảiđólàsựtrừngphạtchothóihồđồ,đanghi,giatrưởngcủatôik? Nhớhồiấytôitừngcómộtgiađìnhhạnhphúcvớingtôithươngyêuđềubỏtôiđinhưvậy. Tạisao,tạisaochứ?Cóphảiđólàsựtrừngphạtchothóihồđồ,đanghi,giatrưởngcủatôik? Nhớhồiấytôitừngcómộtgiađìnhhạnhphúcvớingvợ hiền chung thuỷ là Vn. tôi đã từng rất tự hào về nàng - một con người tính đã thuỳ mị nết na lại thêm tư dung tốt đẹp. Và cũng bởi mến vì dug hạnh nên tôi đã xin mẹ trăm lạng vagđểcướinàngvềbấtchấpgiacảnhnagđểcướinàngvềbấtchấpgiacảnhnag khó khăn . Trong cuộc sống vợ chồng hàng ngày nhiều lúc tôi kiểm soát nagquáchặtchẽ.Dùbiktrongxãhộitrọngnamkhinhnữthờiấy,tôiđcquyềnlàmnhưvậynhghnhớlạithấytộinghiệpchonagquáchặtchẽ. Dùbiktrongxãhộitrọngnamkh∈hnữthờiấy, tôiđcquyềnlàmnhưvậynhghnhớlạithấytộinghiệpchonag. Chẳng bik ngày ấy tôi đã nghĩ jmàngaycảđếnvợmihmàngaycảđếnvợmih cũng k tin, lại còn phòng ngừa quá mức. Nếu là ngkhácthìchắcchắnsẽkthểnàochịuđcvàcuộcsốnggiađihkhácthìchắcchắnsẽkthểnàochịuđcvàcuộcsốnggiađih tôi lúc nào cug~ bất hoà nhg k, vợ tôi thì khác. Nagluônbikcáchcưxửđúngmực, kểcảtrongquanhệmẹchồngnàgdâu,nagluônbikcáchcưxửđúngmực, kểcảtrongquanhệmẹchồngnàgdâu,nag cũng luôn giữ gìn khuôn phép. vì thế mà vợ chồng tôi lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc.
65
125
NoName.4195
01/12/2016 14:50:24
cx đc
893
219
Thiên Trang
22/11/2017 23:27:05
Bài tập về nhà hôm qua khó quá,tôi vẫn chưa thể hoàn thành xong.Trên đường đến lớp tôi vô cùng lo lắng,bồn chồn không hề biết có bị mắng ko nx?Bỗng Hiền-tổ trưởng tổ tôi hỏi tui:
-làm sao thế?
-Tớ quên chưa làm bài tập.
Rồi Hiền về chỗ và lấy vở đưa cho tôi:
-Cậu tham khảo đi.
Tôi cầm quyển vở trên tay.Tôi ko tin vào mắt mình,thường thì tôi nói xấu vì nó ghi tên tôi.Có lẽ mình đã nghĩ sai về Hiền rùi.Mình phải rút kinh nghiệm thui!Ngay lúc đó tôi chỉ muốn thốt lên:
-Hiền!Cảm ơn bạn nhiều lắm!
233
95
Nhật Tô
14/12/2017 18:37:00
Câu hỏi: Viết một đoạn văn theo chủ đề tự chọn trong đó có sử dụng cả ba hình thức đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm.
Bài làm:
Sáng hôm ấy là thứ hai, mọi thứ đều thay đổi rất nhiều, tâm trạng của tôi cũng như vậy, tôi vui tươi lắm. Bởi tôi vui tươi nên những thứ gì mà đập vào mắt tôi cũng sinh động, nhộn nhịp lắm, mọi thứ sao nay đẹp đến lạ thường.
Bước vô lớp thì mọi thứ dường như khác với tôi nghĩ, bao nhiêu ánh mắt nhìn tôi với cảm giác ghê rợn. Tôi vào chỗ ngồi, Phương vội ghé sát vào tai tôi khé nói:
- Trời ơi, ông mà lại đi làm chuyện đó ư ???
- Ủa ? Chuyện gì vậy bà ? - Tôi ngạc nhiên, hốt hoảng.
Phương tiếp lời:
- Hôm qua ông có giữ dùm cặp của bà Trân, hôm nay bạn ấy mất cái túi tiền quỹ của lớp bỏ trong cái cặp đó (Trân là thủ quỹ của lớp) nên bây giờ ai cũng nghi ngờ ồn cả, nhưng tôi chơi với ông lâu nay tôi nghĩ ông không làm như vậy.
Tôi sẵn lúc ấy định đến bên Trân cố giải thích nhưng bạn ấy cứ một mực lảng tránh tôi. Cả lớp ai ai thấy tôi cũng mặc cảm im lặng. Tôi gục xuống bàn, mình không có làm như vậy mà, mình không có làm như vậy mà, sao các bạn không tin mình. Tôi chạy xuống phòng vệ sinh rửa mặt và thốt lên:
- Trời ơi ! Sao các bạn không tin mình ?
Chạy liền lên lớp các bạn nói rằng túi tiền ấy Trân đã kiếm ra rồi, tôi đã được minh oan, các bạn đã xin lỗi tôi. Tôi vui lắm, cuối cùng mọi chuyện cũng được sáng tỏ. Bây giờ, ai ai nhìn tôi cũng cưòi tít mắt, vui vẻ. Tôi vui trong lòng mà không nói ra, vui vì mình không còn đấu tranh nội tâm như trước nữa, mọi nỗi lo sợ, lo các bạn sẽ xa lánh đã bay đi. Tôi tự nhủ rằng:
- Tôi cảm ơn các bạn đã hiểu cho tôi.
Bài làm của Tô Minh Nhật 9a1.
186
59
nguyễn văn A
19/12/2017 21:23:17
Kết thúc buổi liên hoan chia tay, tôi mang trong lòng một nỗi buồn nặng trĩu. Ngày mai tôi sẽ rời xa Hà Nội để đi du học, vậy mà người bạn thân nhất của tôi là Hằng lại không đến tham dự. Đang lan man suy nghĩ, bỗng có tiếng nói của Lan cất lên từ phía sau:
- Cậu đang suy nghĩ điều gì mà nhìn tâm trạng thế?
Tôi quay lại nhìn Lan và trả lời:
- Ừ, không có gì đâu.
- Tớ biết cậu đang buồn vì Hằng không thể tới, nhưng hãy thông cảm cho bạn ấy nhé, mẹ bị ốm phải vào viện. Hằng có gửi cho cậu một lá thư và một món quà kỉ niệm đây.
Tôi mở lá thư ra đọc, từng dòng chữ khiến tôi bồi hồi xúc động. Hằng vẫn nhớ tất cả những kỉ niệm giữa chúng tôi ư? Dù bận chăm sóc mẹ ốm nhưng Hằng vẫn rất chu đáo, phải chăm tôi đã trách lầm Hằng? Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:
- Hằng ơi! Cậu mãi là người bạn tốt của tớ trong cuộc đời này.
55
53
NoName.349693
26/10/2018 20:27:24
Bài viết ngắn gọn !!!!! Quá hay!!!!!
Thanh Hải Đỗ
Trán chết chời ạ
170
69
NoName.365408
22/11/2018 19:40:46
Bài tập về nhà hôm nay khó quá , tôi vẫn chưa hoàn thành được. Đang loay hoay nằm suy nghĩ trên chiếc bàn học thì từ bên ngoài vọng vào tiếng gõ cửa "cốc cốc" cùng với tiếng gọi quen thuộc của con bạn thân tôi-Như. - Mở cửa mình vào với ! - Rồi ra liền nè. Tôi nhanh nhẹn đáp lại. - Làm bài tập về nhà không được phải không? Như mỉn cười hỏi tôi. Tôi không đáp lại chỉ cười rồi mời Như vào nhà. Thì ra do lúc sáng Như thấy tôi nhăn nhó với đống bài tập cô giao về nhà. Như biết rằng với sức của tôi thì không thể nào một mình mà làm hết đống đó nên cô ấy đã đến giúp tôi. Bữa học cùng Như trôi qua thật lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa. Tôi đã học được biết bao nhiêu điều từ Như-một cô gái thông minh hòa đồng và luôn giúp đỡ bạn bè.
66
169
NoName.366550
24/11/2018 20:05:10
Quy ước gen : A là lông ngắn a là lông dài Khi lai sẽ xay ra hai trường hợp. Nếu lông ngắn thuần chủng thì sơ đồ lai như sau: P: AA * aa G A a F1: Aa (100% chó lông ngắn) cho F1 tự lai với nhau P: F1 * F1 Aa Aa G: A,a A,a F2: AA ; Aa; Aa; aa ( 3 trội : 1 lặn ) ( 3 lông ngắn : 1 lông dài) Trường hợp lông ngắn không thuần chủng thì sơ đồ lai là: P: lông ngắn * lông dài Aa aa G: A,a a F1: Aa; aa (50% lông ngắn :50% lông dài ) cho F1 tự lai với nhau ta được P: F1 * F1 Aa aa G a,A a F2: Aa; aa (50% lông ngắn : 50% lông dài )
69
50
Nguyễn Lan
25/11/2019 21:35:32
Chiều hôm ấy đi học về, lòng tôi man mác buồn vì một người bạn mới chuyển đi. Về nhà tôi chẳng thiết ăn uống, cứ thế nằm vật ra giường. Mẹ gọi xuống ăn cơm, tôi cũng chỉ nói vọng xuống nhà:
- Con hơn mệt nên không muốn ăn. Bố mẹ cứ ăn trước ạ.
Tôi cứ thế vùi mình vào trong chăn và trách Hoa, sao lại đi mà chẳng báo trước. Cậu thật vô tâm, thật ích kỉ, giá nói trước với tớ, tớ đã không buồn đến mức này. Nghĩ đến đó tôi lại khóc nức nở, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau, ngủ dậy tôi bỗng thấy một lá thư đặt ngay bên cạnh mình, tôi nhìn nét chữ và nhận ra ngay:
- Trời ơi, là thư của Hoa!
Từng dòng chữ Hoa viết khiến cho tôi hiểu hơn quyết định chuyển trường của bạn và cả lí do bạn không nói với tôi. Tôi không còn trách Hoa nữa. Bạn ấy mãi mãi là người mà tôi yêu quý.
 
5
17
Khang
24/10/2021 19:49:58
Tôi vừa phải nằm viện một tuần vì bị ốm. Hôm nay là ngày tôi dược ra viện. Trên đường về nhà, xen với nỗi vui mừng là nỗi lo. Lo vì không biết phải xoay xở sao đây để bù đắp bài vở trong những ngày qua. Tôi vừa bước vào nhà thì bé Hoa, em tôi, nhảy cẫng ra và bi bô:
- Anh Hưng ơi! Có chị nào nho nhỏ, chị nói với bố là bạn của anh. Ngày nào chị ấy cũng đến lấy vở về chép bài cho anh. Chị ấy còn cho em kẹo nữa cơ đấy!
- Ừ.
Rồi không kịp nhìn những viên kẹo trên tay em, tôi lao ngay vào phòng học. Tay tôi run run giở vội những tờ giấy trắng. Không lẽ lại là cái Hà? Có phải là Hà không nhỉ? Thôi đúng Hà rồi. Tôi lặng đi. Chính Hà đã âm thầm giúp tôi trong những ngày qua. Vậy mà đã có lúc tôi nghĩ xấu về Hà. Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:
- Hà ơi! Cảm ơn bạn nhé!
25
7
Thanh Hải Đỗ
16/11/2021 19:13:13
Tôi là 1 ng hàng xón nhà ông ba. Ông ba ở trong 1 căn nhà thuê. Ông sông cùng vợ và hai đứa con gái. Ông lúc nào cũng phải nhận lời chỉ chích của mọi ng vì k có con trai nỗi rõ. Ông cũng buồn vì lời chỉ trích của mọi ng nên mỗi lần về đên nhà là ông lại trách vợ mình vì ko sinh đc con trai. Sau đó là lần cãi vã của họ 
Ông luôn hỏi bà rằng
- tại sao bà k thể sinh con trai cho tôi?
Bà k trả lới 
Ông lại hỏi  
bà trả lời 
-Tôi đâu có muốn thế .
Sau đó ông bỏ ra ngoài đg. Gặp 1 ng cùng cảnh với ông 2 ng tâm sự sau lần đó ông đã vừa đi vừa nó với minh rằng.
-k phải tại vợ mà tại số trời mà thôi !
-Dù gì trời cho con trai hay gái gì thì cũng là con mình!
Từ đó trở đi ông luôn có ý nghĩ "trai gái k quan trọng"


 
Thanh Hải Đỗ
Bài này tôi viết chưa đc tốt mong mọi ng thông cảm
4
5
Gia Hoàng
13/01/2022 20:48:45
Tôi vừa phải nằm viện một tuần vì bị ốm. Hôm nay là ngày tôi dược ra viện. Trên đường về nhà, xen với nỗi vui mừng là nỗi lo. Lo vì không biết phải xoay xở sao đây để bù đắp bài vở trong những ngày qua. Tôi vừa bước vào nhà thì bé Hoa, em tôi, nhảy cẫng ra và bi bô:
- Anh Hưng ơi! Có chị nào nho nhỏ, chị nói với bố là bạn của anh. Ngày nào chị ấy cũng đến lấy vở về chép bài cho anh. Chị ấy còn cho em kẹo nữa cơ đấy!
- Ừ.
Rồi không kịp nhìn những viên kẹo trên tay em, tôi lao ngay vào phòng học. Tay tôi run run giở vội những tờ giấy trắng. Không lẽ lại là cái Hà? Có phải là Hà không nhỉ? Thôi đúng Hà rồi. Tôi lặng đi. Chính Hà đã âm thầm giúp tôi trong những ngày qua. Vậy mà đã có lúc tôi nghĩ xấu về Hà. Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:
- Hà ơi! Cảm ơn bạn nhé

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo