Làn nước trong xanh lướt nhẹ qua khắp cơ thể tôi. Tôi đang ở đâu thế này ? Thấp thoáng trong làn nước là bóng một người con gái . Chao ôi, cái hình ảnh ấy, dáng người ấy ,cử chỉ...sao mà quen thuộc đến thế ! Phải chăng đó là....
-Trương Sinh, là chàng đấy phải k? - Người con gái đột ngột bước tới gần và hỏi.
- Vũ Nương, nàng...nàng ..còn sống đấy ư?
Giờ thì tôi đã nhận ra dó chính là người vợ hiền yêu dấu của tôi. cảm xúc trong tôi dâng trào khó tả: đầu tiên là ngỡ ngàng sau, tiếp đén là vui mừng sung sướng,và bây h là sự ân hận day dứt.Tôi, chính tôi đã là người đẩy nàng đến cái chết. tôi muốn chạy đến ôm nàng thật chặt để giãi bày tâm tình của mình nhưng càng bước tới gần thì bóng nàg càg mờ nhạt. tôi bất giác gọi to:
- Đừng, vũ Nương,xin nàg đgbỏtalạimộtmihbỏtalạimộtmih....
Hụt hẫng ,tôi rơi vào khoảng không ...Chợt giật mihtỉnhgiấc.Tôivẫnnằmđấy, vẫntrongcănnhàquenthuộccgtỉnhgiấc.Tôivẫnnằmđấy, vẫntrongcănnhàquenthuộccg đứa con trai bé bỏng nằm bên cạnh. Trống vắng ! Thì ra đó là một giấc mơ. Phải, Vũ nương k thể trở về đc nữa, tôi và ngđãxanhauthậtrồi! TôilàTrươngsinh,quêởNamXương, connhàhàophú,giàucótiếngtrongvùng.Ỷvìnhàgiàu,hồinhỏtôichỉhọcdămbađoichữrồibỏđichơi. Tuổithơcủatôigắnliềnvớih∈hđãxanhauthậtrồi!TôilàTrươngsinh,quêởNamXương,connhàhàophú, giàucótiếngtrongvùng. Ỷvìnhàgiàu,hồinhỏtôichỉhọcdămbađoichữrồibỏđichơi. Tuổithơcủatôigắnliềnvớih∈hảnh ngmẹ−ngmẹ-ng đã luôn bên cạnh , chăm sóc tôi nên người. Vậy mà chưa làm đc jbáohiếuthìmẹtôiđãrờixatôimãimãi,đểlạitrongtôibaonièmνốitiếc,ânhậntộtcùng.Trờiơi,tôicólàmjbáohiếuthìmẹtôiđãrờixatôimãimãi, đểlạitrongtôibaonièmνốitiếc,ânhậntộtcùng.Trờiơi,tôicólàmj nên tội mà mọi ngtôithươngyêuđềubỏtôiđinhưvậy.Tạisao,tạisaochứ?Cóphảiđólàsựtrừngphạtchothóihồđồ,đanghi,giatrưởngcủatôik? Nhớhồiấytôitừngcómộtgiađìnhhạnhphúcvớingtôithươngyêuđềubỏtôiđinhưvậy. Tạisao,tạisaochứ?Cóphảiđólàsựtrừngphạtchothóihồđồ,đanghi,giatrưởngcủatôik? Nhớhồiấytôitừngcómộtgiađìnhhạnhphúcvớingvợ hiền chung thuỷ là Vn. tôi đã từng rất tự hào về nàng - một con người tính đã thuỳ mị nết na lại thêm tư dung tốt đẹp. Và cũng bởi mến vì dug hạnh nên tôi đã xin mẹ trăm lạng vagđểcướinàngvềbấtchấpgiacảnhnagđểcướinàngvềbấtchấpgiacảnhnag khó khăn . Trong cuộc sống vợ chồng hàng ngày nhiều lúc tôi kiểm soát nagquáchặtchẽ.Dùbiktrongxãhộitrọngnamkhinhnữthờiấy,tôiđcquyềnlàmnhưvậynhghnhớlạithấytộinghiệpchonagquáchặtchẽ. Dùbiktrongxãhộitrọngnamkh∈hnữthờiấy, tôiđcquyềnlàmnhưvậynhghnhớlạithấytộinghiệpchonag. Chẳng bik ngày ấy tôi đã nghĩ jmàngaycảđếnvợmihmàngaycảđếnvợmih cũng k tin, lại còn phòng ngừa quá mức. Nếu là ngkhácthìchắcchắnsẽkthểnàochịuđcvàcuộcsốnggiađihkhácthìchắcchắnsẽkthểnàochịuđcvàcuộcsốnggiađih tôi lúc nào cug~ bất hoà nhg k, vợ tôi thì khác. Nagluônbikcáchcưxửđúngmực, kểcảtrongquanhệmẹchồngnàgdâu,nagluônbikcáchcưxửđúngmực, kểcảtrongquanhệmẹchồngnàgdâu,nag cũng luôn giữ gìn khuôn phép. vì thế mà vợ chồng tôi lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc.