Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết văn bản ngắn (khoảng một trang giấy thi) nêu suy nghĩ về triết lý cuộc đời: "Hãy biết trân trọng giá trị của cuộc sống gia đình và vẻ đẹp bình dị của quê hương" mà tác giả Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm qua tác phẩm Bến Quê

Hi vọng và cám ơn mọi người giúp đỡ ạ !
2 trả lời
Hỏi chi tiết
337
0
0
Trần Thanh Thủy
11/05/2019 14:48:32
Truyện ngắn “Bến quê” là một tác phẩm mà thông qua qua các tình huống nghịch lý, những sinh hoạt đời thường, tác giả đã tạo nên cho người đọc những lần phải suy ngẫm về triết lí cuộc sống, mang cho người đọc sự trải nghiệm có ý nghĩa tổng kết về cuộc đời. Truyện về Nhĩ, sau bao năm tháng cuộc đời đặt chân lên nhiều miền đất khác nhau, cuối cùng lại bị chôn chân ở giường bệnh. Và rồi anh nhận ra, cái đẹp mà anh tìm tòi bấy lâu nay chẳng phải đâu xa, nó ở ngay bên cạnh mình. Đó chính là gia đình, là quê hương, những điểm tựa để anh vững bước trong cuộc sống. Qua dòng suy nghĩ của nhân vật, “Bến quê” trao tặng cho cuộc sống một triết lý thấm nhuần, tư tưởng nhân văn sâu sắc: cần phải biết phát hiện và trân trọng những cái đẹp giản dị, gần gũi của gia đình và quê hương. Thời gian cứ trôi, ta vẫn sống và tìm tòi, học hỏi, vui chơi. Mỗi ngày trôi qua, tôi và bạn tự hào khi ta xây dựng được những thành công mới. Ta cứ sống và vẫn còn rất nhiều tháng ngày để ta tô điểm cuộc sống. Nhưng cũng vì lẽ đó mà từ bao giờ, chúng ta dần quên đi cái chỗ đứng, điểm tựa của chúng ta. Ta quên đi những cái đẹp, cái hay rất đỗi bình dị quanh gia đình ấy mà gắng sức tạo cho bản thân những thành tích lớn lao. Cuộc sống giống như một cái cân, rất công bằng. Bạn yêu vinh quang cho bản thân thì sự quan tâm của bạn đối với quê hương sẽ rất nhỏ. Dĩ nhiên, mong ước được thành công của mỗi cá nhân là, điều rất đỗi bình thường và tự nhiên. Nhưng hãy biết cân bằng, bạn à. Ta sẽ chỉ thật sự nhận ra cái sai lầm của mình to lớn biết chừng nào khi ta phải nằm yên như Nhĩ, nhân vật chính của câu chuyện. Lúc này ta mới đúc kết được một bài học, rằng cho dù ta có đi khắp năm châu khai phá vùng đất mới, thì cái vinh quang hiển hách nhất của cuộc đời con người vẫn là sự yêu Tổ quốc, yêu gia đình. Nhũng thành công lớn lao chưa chắc gì khiến ta hạnh phúc. Ngược lại, trân trọng và sống vì những cái gần gũi, giản dị lại mang cho ta niềm vui cuộc sống. Hãy phát hiện chính những cái nhỏ bé ấy. Đừng để tình yêu quê hương cao đẹp ấy phai mờ, để rồi vụt mất, hối hận không kịp.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Quỳnh Anh Đỗ
07/06/2019 10:41:21
Một tác phẩm văn học xuất sắc là một tác phẩm hướng đến những chân giá trị cao đẹp ở đời. Một tác phẩm hay phải chạm đến những rung cảm về cái đẹp, những cảm xúc thật và mang tầm tư tưởng lớn. Truyện ngắn Bến quê là một tác phẩm thành công của nhà văn Nguyễn Minh Châu, không chỉ lôi cuốn người đọc bởi tình huống sáng tạo, cốt truyện đơn giản nhưng hấp dẫn mà truyện còn mang đến những tư tưởng thấm đẫm triết lí trong cuộc đời mỗi con người.
Một tình huống đầy éo le đã xảy ra với Nhĩ, cuộc đời Nhĩ đã đi nhiều nơi trên thế giới nhưng những ngày cuối cùng vì mắc căn bệnh hiểm nghèo ông buộc phải chôn chân mình trên giường bệnh. Cũng từ đây, ông nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống không phải là những mộng ước xa vời, viễn vông, không phải là những thứ xa xôi hay những điều to lớn. Mà hạnh phúc chính bắt nguồn từ những điều đơn giản, bình dị trong cuộc sống, những thứ quanh ta mới là điều đẹp đẽ và đáng trân trọng.
Lúc trên giường bệnh, ông mới thấu hiểu hết những vất vả cực nhọc của Liên- người vợ của mình. Ông chưa bao giờ thấy thương Liên như lúc này. Một người vợ tần tảo, chịu thương chịu khó, chăm lo cho Nhĩ từng li từng tí. Nhìn đôi bàn tay gầy guộc của vợ, mảnh áo vá Liên mặc Nhĩ càng chưa xót hơn bao giờ hết.
"Suốt đời anh chỉ làm em khổ tâm...mà em vẫn cứ nín thinh .
Có hề sao đâu, miễn anh sống là được, luôn luôn có mặt anh, tiếng nói của anh trong ngôi nhà này..."
Liên - một cô gái thành phố, lấy Nhĩ về quê mà vẫn mang trong mình nét tần tảo, sự chịu đựng và đức hi sinh cao cả. Từng bước chân nhẫn nại, từng lời nói nhẹ nhàng và chịu đựng đủ để biết Liên đã yêu anh biết nhường nào, anh hiểu hết. Dường như, sau những mệt mỏi của cuộc hành trình tìm kiếm những khao khát của tuổi trẻ thì cuối cùng, gia đình vợ và con chính là điểm tựa duy nhất cho những ngày cuối đời của Nhĩ.
Nhĩ là một người từng bay những chuyến bay với khoảng cách cả nửa vòng trái đất. Vậy mà giờ đây, lại không thể nhấc nổi mình cho vài bước chân đơn giản. Ngồi trong tấm phản nhìn ra ngoài cửa sổ, Nhĩ thấy những bông bằng lăng tím đến màu đỏ nhạt của con sông Hồng, vòm trời cao và bãi bồi bên kia sông, tất cả dường như rất đỗi gần gũi nhưng với Nhĩ lại quá xa lạ. Trong mắt Nhĩ bây giờ, cảnh vật buổi sáng cuối thu đẹp hơn, trong hơn và hấp dẫn lạ kì, nó mang một vẻ đẹp rất riêng mà chỉ mình Nhĩ mới thấy, chỉ mình Nhĩ mới có những cảm xúc như thế. Một vẻ đẹp mà sau bao nhiêu năm cho đến bấy giờ Nhĩ mới nhận ra nó, khát khao và đam mê nó, chính điều đó đã thôi thúc ước muốn được đặt chân lên bãi bồi bên kia song của Nhĩ. Cách nhìn nhận đó giúp ta thấy được trong tâm hồn nhân vật Nhĩ là một niềm tha thiết với cuộc sống, một sự rung động trước vẻ đẹp thân thuộc của thiên nhiên quê hương mình.
Không thể dịch chuyển bản thân mình trên giường bệnh, Nhĩ phải nhờ sự giúp đỡ của những đứa trẻ con hàng xóm và người thân của mình. Điều Nhĩ khao khát bây giờ là được sang bãi bồi bên kia sông nhưng Nhĩ lại không thể thực hiện được mà gửi gắm nguyện vọng ấy vào đứa con của mình. Nhưng chính đứa con lại mải mê sa vào đám chơi phá cờ trên hè phố của lũ trẻ mà để lỡ mất chuyến đò duy nhất trong ngày. Dù Nhĩ đã nôn nóng, thúc giục nhưng chính những cám dỗ xung quanh, những ham thích của tuổi nhỏ mà cuối cùng Nhĩ chẳng thể thực hiện được ước mơ tưởng chừng đơn giản như thế.
Bến quê đã thành công trong việc xây dựng những hình ảnh giàu tính biểu tượng. Hình ảnh bãi bồi bên kia sông mang ý nghĩa biểu trưng cho những vẻ đẹp giản dị, gần gũi của quê hương đối với mỗi người mà ở đó chúng ta cần trân trọng, hướng về và gìn giữ. Hình ảnh những bó hoa bằng lăng cuối mùa, màu sông Hồng nhạt dần hay tiếng sạt lở bờ đất gợi lên những bất trắc của cuộc đời con người mà Nhĩ là hiện thân cho những gập ghềnh, chông chênh cho sự sống mong manh đó. Hành động Nhĩ đưa tay khoát khoát như đang giục giã cậu con trai đi cho kịp chuyến đò nhằm thức tỉnh mọi người về những điều vòng vèo, chùng chình, những khó khăn, cám dỗ của cuộc sống để hướng tới những chân giá trị bền vững. Từ đó, tác phẩm đã mang lại cho người đọc những chiều sâu triết lí chiêm nghiệm đầy sâu sắc. "Con người ta trên đường đời thật khó tránh khỏi những điều vòng vèo hoặc chùng chình". Trong cuộc sống, đôi khi có những điều bất ngờ xảy ra mà ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Những điều bất thường và những nghịch lí đó mang đến cho chúng ta nhiều điều mà vốn dĩ ta chưa thể nắm bắt hay kiểm soát. Khi đã từng trải hoặc vào một lúc nào đó bạn chợt nhận ra giá trị đích thực thì lúc đó bạn đã không còn khả năng để thực hiện. Bởi vậy, ngày lúc này, chúng ta nên biết trân trọng những điều gần gũi, tốt đẹp và bình dị quanh ta. Những điều đó, đôi khi vì một vài lí do hay những chật vật của cuộc sống mà chúng ta vô tình bỏ qua, không trân trọng hay thậm chí thờ ơ với nó. Nhưng cuối cùng, những chân giá trị lại đến từ đó. Và hơn hết, điều quý giá nhất trong cuộc đời mỗi con người là quê hương, là gia đình, đó là những chỗ dựa bền vững nhất cho chúng ta.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo