Tuý vi mã truỵ, chư công huề tửu tương khan (Đỗ Phủ)

78 lượt xem
Tuý vi mã truỵ, chư công huề tửu tương khan

Phủ dã chư hầu lão tân khách,
Bãi tửu hàm ca thác kim kích.
Kỵ mã hốt ức thiếu niên thời,
Tán đề bính lạc Cù Đường thạch.
Bạch Đế thành môn thuỷ vân ngoại,
Đê thân trực hạ bát thiên xích.
Phấn điệp điện chuyển tử du cương,
Đông đắc bình cương xuất thiên bích.
Giang thôn dã đường tranh nhập nhãn,
Thuỳ tiên đả khống lăng tử mạch.
Hướng lai hạo thủ kinh vạn nhân,
Tự ỷ hồng nhan năng kỵ dịch.
An tri quyết ức truy phong túc,
Chu hãn tham đàm do phún ngọc.
Bất ngu nhất quyết chung tổn thương,
Nhân sinh khoái ý đa sở nhục.
Chức đương ưu thích phục khâm chẩm,
Huống nãi trì mộ gia phiền xúc.
Bằng tri lai vấn thiển ngã nhan,
Trượng lê cường khởi y đồng bộc.
Ngữ tận hoàn thành khai khẩu tiếu,
Đề huề biệt tảo thanh khê khúc.
Tửu nhục như san hựu nhất thời,
Sơ diên ai ti động hào trúc.
Cộng chỉ tây nhật bất tương thải,
Huyên hô thả phúc bôi trung lục.
Hà tất tẩu mã bất vị thân,
Quân bất kiến:
Kê Khang dưỡng sinh tao sát lục.

 

Dịch nghĩa

Người khách của vị cai quản địa phương là tên Phủ già này,
Tiệc rượu vừa tan, hát nghêu ngao, vung dáo mạ vàng.
Cưỡi ngựa chợt nhớ tới thời trai trẻ,
Hụt bước vì vấp đá nơi Cù Đường nên té nhào.
Cửa thành Bạch Đế như ở ngoài cõi mây nước,
Tưởng như cái thân thấp bé này rơi xuống từ trên cao tám ngàn thước.
Tường vôi vụt loé, lỏng dây cương,
Trời cao như một bức tường phẳng hiện ra.
Xóm sông, nhà vùng quê đua nhau đập vào mắt,
Roi rơi ràm ngựa rụng văng xuống đường cái.
Cả vạn người kinh hãi chạy xô tới ông đầu bạc,
Tự cậy rằng sắc mặt hồng hào là cưỡi ngựa giỏi.
Có ai ngờ rằng cái quyết tâm của bộ vó lướt gió,
Giống ngựa quý có mồ hôi máu còn sung sức,
Mà bỗng té quỵ, bị thương khiến mất vui.
Trong đời nhiều lúc khoái chí dẫn đến cảnh hổ thẹn.
Đáng lẽ ra là hưởng cảnh vui, thì lại nằm chèo khoeo,
Huống chi vào tuổi già thêm bực dọc.
Bạn bè hay tin tới coi sắc mặt tôi,
Chống gậy gượng ngồi dậy có tên hầu nâng đỡ.
Chào hỏi vừa xong là mở miệng cười,
Dắt díu nhau chọn chỗ quét dọn nơi đoạn suối trong,
Rượu thịt lại một lần nữa bày ra như núi,
Vừa vào tiệc đàn buồn kích động tiếng sáo hùng.
Cùng chỉ mặt trời hiện đang ở phía tây không bỏ nhau,
Ồn ào rồi lại nốc hết rượu trong chén.
Việc gì mà phài ruổi ngựa khiến hại đến thân thể,
Anh chẳng thấy sao:
Kê Khang kia vì lo đến cái sống mà bị giết hại.


(Năm 767)

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×