Tống trùng biểu điệt Vương Lệ bình sự sứ Nam Hải (Đỗ Phủ)

73 lượt xem
Tống trùng biểu điệt Vương Lệ bình sự sứ Nam Hải

Ngã chi tằng tổ cô,
Nhĩ chi cao tổ mẫu.
Nhĩ tổ vị hiển thì,
Quy vi thượng thư phụ.
Tuỳ triều đại nghiệp mạt,
Phòng Đỗ câu giao hữu.
Trưởng giả lai tại môn,
Hoang niên tự hồ khẩu.
Gia bần vô cung cấp,
Khách vị đán ky trửu.
Nga khoảnh tu phả trân,
Tịch mịch nhân tán hậu.
Nhập quái mấn phát không,
Dụ ta vi chi cửu.
Tự trần tiễn cát hoàn,
Dục thị sung bôi tửu.
Thượng vân thiên hạ loạn,
Nghi dữ anh tuấn hậu.
Hướng thiết khuy số công,
Kinh luân diệc câu hữu.
Thứ vấn tối thiếu niên,
Câu nhiêm thập bát cửu.
Tử đệ thành đại danh,
Giai nhân thử nhân thủ.
Hạ vân phong vân hợp,
Long hổ nhất ngâm hú (hống).
Nguyện triển trượng phu hùng,
Đắc từ nhi nữ xú.
Tần vương thì tại toà,
Chân khí kinh hộ dũ.
Cập hồ Trinh Quán sơ,
Thượng thư tiễn đài đấu.
Phu nhân thường kiên dư,
Thướng điện xưng vạn thọ.
Lục cung sư nhu thuận,
Pháp tắc hoá phi hậu.
Chí tôn quân tẩu thúc,
Thịnh sự thuỳ bất hủ.

Phượng sồ vô hoàn mao,
Ngũ sắc phi nhĩ tào.
Vãng giả Hồ tác nghịch,
Càn khôn phất ngao ngao.
Ngô khách tại bằng dực,
Nhĩ gia đồng độn đào.
Tranh đoạt chí tẩu bộ,
Khối độc uỷ bồng cao.
Đậu lưu thục nhĩ trường,
Thập lý khước hô hào.
Tự hạ sở kỵ mã,
Hữu trì yêu gian đao.
Tả khiên tử du cương,
Phi tẩu sử ngã cao.
Cẩu hoạt đáo kim nhật,
Thốn tâm minh bội lao.
Loạn ly hựu tụ tán,
Túc tích hận thao thao.
Thuỷ hoa tiếu bạch thủ,
Xuân thảo tuỳ thanh bào.
Đình bình cận yếu tân,
Tiết chế thu anh mao.
Bắc khu Hán Dương truyến,
Nam phiếm thướng Lang đao.
Gia thanh khẳng truỵ địa,
Lợi khí đương thu hào.
Phiên ngung thân hiền lĩnh,
Trù vận thần công thao.
Đại phu xuất lư tông,
Bảo bối hưu chi cao.
Động chủ hàng tiếp vũ,
Hải hồ bạc thiên sưu.
Ngã dục tựu đan sa,
Bạt thiệp giác thân lao.
An năng hãm phấn thổ,
Hữu chí thừa kình ngao.
Hoặc tham loan đằng thiên,
Liêu tác hạc minh cao.

 

Dịch nghĩa

Bà cô cố tổ của chú,
Lại là bà cố tổ nội của cháu.
Cụ tổ bên cháu lúc còn hàn vi,
Thì bà cô cố tổ của chú về làm vợ của quan thượng thư.
Lúc cơ nghiệp nhà Tuỳ đổ nát lớn,
Với họ Đỗ, họ Phòng vẫn thường qua lại.
Lớn lên tới tại cửa nhà,
Năm đói kém cứ tự đi kiếm ăn.
Nhà nghèo không có gì để ăn,
Đóng vai khách chỉ quanh quẩn trong nhà.
Sau đó có phần hơi được quý trọng,
Vắng vẻ sau khi người đã rã đám.
Lạ một điều là chỉ thấy râu tóc,
Kêu than đã từ lâu.
Tự mình cắt cái búi tóc,
Mang ra chợ đổi lấy rượu.
Người trên thì nói rằng thiên hạ loạn lạc,
Cần đối xử tốt với bậc anh hào.
Nhắm tới một số ông nhìn lén,
Kinh luân đều đầy đủ.
Sau đó hỏi tới đám ít tuổi,
Thanh niên râu ria chừng mười tám mười chín.
Bọn các cháu như thế danh vang rồi,
Đều nhân đó mà nằm trong tay người này.
Kẻ dưới thì nói rằng gió mây gặp dịp,
Rồng hổ cùng hô chung một điệu.
Xin nguyện phát huy chí của bậc trượng phu,
Để gột bỏ cái uỷ mị của bọn đàn bà con gái.
Tần vương khi còn ở trên ngôi,
Không khí vui mừng lan khắp mọi nhà.
Kịp đầu đời Trinh Quán,
Vương Khuê được lên ghế ngồi.
Bà vợ thường ngồi trong kiệu,
Bước lên điện nhà vua để chúc tụng.
Trong sáu cung của nhà vua truyền dạy vẻ nhu thuần,
Các bà phi, bà hậu giữ phép tắc.
Nhà vua chia đều ân huệ cho cô dượng,
Việc tốt kéo dài mãi không phai.

Phượng non chưa đủ lông,
Năm sắc chẳng phải là bọn cháu.
Gần đây họ Hồ làm phản,
Đất trời sôi sùng sục.
Chú là thân khách ở nơi trông cậy,
Nhà cháu cùng bỏ chạy.
Chen nhau lếch thếch đi,
Phó mặc thân cho gai cỏ.
Lòng nôn nóng sôi sục trong bụng cháu,
Mười dặm cứ hét vang.
Tự bước xuống con ngựa đang cưỡi,
Tay phải nắm dao giắt nơi lưng.
Tay trái cầm dây cương đỏ kéo,
Khiến ngựa chạy lồng và nhấc bổng chú lên.
Cho đến ngày nay vẫn còn ngang tàng như thế,
Tấc lòng ghi mãi cái việc khó đó.
Loạn ly lại quây quần sau khi chia cách,
Chuyện cũ cứ tức anh ách.
Hoa dưới nước cười đầu bạc,
Cỏ xuân theo kẻ áo xanh.
Lời bàn luận trong triều đình cần chú trọng tới điểm chính,
Sắp xếp để thu hút các bậc nhân tài.
Về phía bắc ruổi ngựa tới trạm Hán Dương,
Nam dong thuyền nan chơi vùng chót sông Lang.
Tiếng nhà không chịu để rớt xuống đất,
Khí cụ sắc bén như sợi lông mùa thu.
Nơi phiên ngung người hiền đảm nhiệm lãnh đạo,
Tính toán thật là tuyệt diệu như thần.
Quan đại phu vốn xuất thân từ nhà nghèo,
Cái chính sách quý là không hút máu mủ của dân.
Các tù trưởng chịu uy xin hàng phục,
Sông biển có ngàn thuyền đi lại.
Ta muốn trở về với thuốc tiên,
Đi sông hoặc lội bộ mới thấy thân vất vả.
Làm sao có thể giam mình nơi đất bùn này,
Có chí mà cưỡi cá kình cá ngao.
Hoặc cưỡi con chim loan vút thẳng trời,
Ít ra cũng là con hạc kêu trên gò.


(Năm 770)

 

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×