Thái tử Trương xá nhân di chức thành nhục đoạn (Đỗ Phủ)
Ruby | Chat Online | |
29/06/2019 18:29:11 | |
Văn học nước ngoài | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Thái tuế nhật (Đỗ Phủ) (Văn học nước ngoài)
- * Thạch tê hành (Đỗ Phủ) (Văn học nước ngoài)
- * Ngày thu trong (Huy Cận) (Văn học trong nước)
- * Ngã ba Đồng Lộc (Huy Cận) (Văn học trong nước)
Khách tòng tây bắc lai,
Di ngã thuý chức thành.
Khai giam phong đào dũng,
Trung hữu trạo vĩ kình.
Uy di la thuỷ tộc,
Toả tế bất túc danh.
Khách vân: "Sung quân nhục,
Thừa quân chung yến vinh.
Không đường lị vị tẩu,
Cao chẩm hình thần thanh."
Lĩnh khách trân trọng ý,
Cố ngã phi công khanh.
Lưu chi cụ bất tường,
Thi chi hỗn sài kinh.
Phục sức định tôn ty,
Đại tai vạn cổ trình!
Kim ngã nhất tiện lão,
Đoản hạt cánh vô doanh,
Hoàng hoàng châu cung vật,
Tẩm xứ hoạ sở anh,
Thán tức đương lộ tử,
Can qua thượng tung hoành,
Chưởng ác hữu quyền bính,
Y mã tự phì khinh.
Lý Đỉnh tử Kỳ Dương,
Thực dĩ kiêu quý doanh.
Lai Điền tứ tự tận,
Khí hào trực trở binh.
Giai văn hoàng kim đa,
Toạ kiến hối lận sinh.
Nại hà điền xá ông,
Thụ thử hậu huống tình.
Cẩm kình quyển hoàn khách,
Thuỷ giác tâm hoà bình.
Chấn ngã thô tịch trần,
Quý khách như lê canh.
Dịch nghĩa
Có khách từ tây bắc tới
Cho ta tấm đệm dệt bằng lông trả.
Mở gói ra, thấy sóng gió cuồn cuộn,
Trong có hình con cá kình quẫy đuôi.
Các loài thủy tộc uốn lượn xung quanh,
Linh tinh nhiều thứ không biết hết tên.
Khách bảo: "Biếu bác làm đệm,
Để bác dùng vừa êm vừa ấm.
Trong nhà, ma quỷ chạy trốn hết,
Gối cao, thân thể và tinh thần nhẹ nhõm."
Xin nhận cái ý trân trọng của khách,
Nhìn lại mình chẳng phải hạng công khanh.
Giữ nó sợ rằng có điều chẳng lành,
Trải nó e không xứng với nhà tranh tre.
Cách phục sức ấn định theo sang hèn.
Khuôn phép muôn đời lớn lao thay !
Nay tôi chỉ là một lão tầm thường,
Đến cái áo thô ngắn cũng không sắm nổi.
Rực rỡ thay vật trong cung ngọc,
Nằm ngồi lên nó e tai vạ đến ngay!
Phàn nàn cho những kẻ làm quan,
Nạn dáo mác còn tung hoành.
Họ nắm quyền lực trong tay,
Tự dùng lấy ngựa béo, áo cừu nhẹ
Lý Đỉnh chết ở Kỳ Dương
Thực cũng vì quá kiêu và sang,
Lai Điền bị vua bắt phải tự tử,
Vì hăng hái ngăn trở việc binh.
Nghe họ đều có nhiều vàng,
Cho nên dần dà nẩy ra điều hối tiếc.
Đáng gì tôi là một ông già quê mùa,
Há dám nhận cái tình sâu dày như thế!
Cuốn đệm kình đưa trả khách,
Mới thấy được lòng thanh thản.
Rũ bụi chiếc chiếu thô của mình trải ra,
Ngượng với khách chỉ có món canh rau lê.
(Năm 764)
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!