Tỉnh mộng - Chương 9 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Bóng quang âm thấm thoát, mới hè lúc trước, mà hôm nay đà đến tiết Trung-thu. Kỳ-Tâm đứng coi tiệm lúa, đã lanh lợi mà lại siêng năng, mới làm mấy tháng mà tính phỏng ra thì có lời gần 4 ngàn đồng bạc.
Tỉnh mộng - Chương 8 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Bữa cưới, Kỳ-Tâm mặc áo rộng, bưng quả, ngồi xe đi với Tế-Thế và bốn thầy giáo mà vô nhà bà Phủ. Trong nhà bà Phủ chưng dọn rực-hỡ, khách khứa đông giầy-giầy, có thầy Cai-tổng Tường và vợ chồng Trường-Xuân đủ mặt. Kỳ-Tâm làm lễ từ đường và lạy mẹ vợ cùng bà con thân tộc rồi mới ra áo rộng mà đãi khách.
Tỉnh mộng - Chương 7 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Tế-Thế lắc đầu rùn vai mà nghĩ thầm rằng: thằng cha nầy kỳ quá, anh Trường-Xuân có việc, còn nó thì nghèo cực, mình muốn giúp hết cho hai đàng, anh kia khỏi mang tiếng xấu, mà nó lại có tiền xây-xài, nên mình mới đem mối.
Tỉnh mộng - Chương 6 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trăng rằm tỏ rạng, nước lớn tràn trề gió thổi mặt nước dợn dợn như dùn da, trăng dọi dòng sông ánh lòa như chảy bạc. Tế-Thế với Kỳ-Tâm ăn cơm rồi mới dắt nhau ra đứng tại vàm mà hóng mát.
Tỉnh mộng - Chương 5 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Lối nửa chiều, mặt trời ngả bóng xiên-xiên gió xô nhành lúc-lắc. Khúc đường dựa theo mé sông cái, ngang châu-thành Mỹ-Tho, từ nhà giấy xe lửa sấp lên, thiên-hạ lại qua dập-dìu. Trước khách-sạn có một gánh mì gõ lắc-cắc, dưới gốc cây chị chè đậu rao hò-hơ, học-trò dắt nhau đi chơi, cười giỡn om-sòm, xe kéo không có ai kêu, ngồi khoanh tay riết.
Tỉnh mộng - Chương 4 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trường-Xuân rầy rà với vợ rồi giận bỏ nhà đi; tôi tớ trong nhà xầm-xì với nhau đứa thì nói làm bộ đi vài bữa rồi về, đứa thì nói xấu hổ quá nên sợ đi luôn, té ra mới đi có ít ngày, thầy Cai với cô hai Hảo qua rồi riu-ríu theo mà về. Về nhà rồi thì cũng vui cười như thường, dường như chẳng xích-mích chi hết vậy.
Tỉnh mộng - Chương 3 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trời gần sáng, gà lối xóm gáy vang bên tai; trên nhành chim dáo-dác đứng rỉa lông, ngoài sông ghe lạc-sạc chèo đi chợ. Dưới bếp chị chín Hữu nấu nước, khua lộp-cộp; trước sân con chó vàng chụp rượt con mèo chạy nghe rần-rật. Yến-Tuyết giật mình thức dậy, nhè nhẹ bước ra ngoài, dòm thấy đèn còn chong lu-lu,
Tỉnh mộng - Chương 2 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Con gái đến 18, 19 tuổi, tuy mắc cỡ không nói ra chớ ai cũng lo thầm tính lén việc tóc tơ trăm năm. Cô hai Tuyết là con nhà quan, sắc đã đẹp mà học cũng nhiều, lại thông hiểu việc đời, thấy xa nghe rộng, bởi vậy nhiều đêm cô nằm trong phòng, canh khuya vắng-vẻ,
Tỉnh mộng - Chương 1 (Hồ Biểu Chánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Dọc theo mé sông từ Tân-An qua Mỹ-Tho, nhà cất liên tiếp, cây trồng giao nhành, người lạ ngồi thuyền đi qua đó ai cũng khen là chỗ dân cư trù mật. Cách ít năm trước, ở chợ Tân-An, do theo quan lộ đi dựa mé sông ấy, vô chừng vài ngàn thước thì thấy có một tòa nhà ngói cũ ba căn hai chái, nền đúc,
Trống mái - Chương 32 (hết) (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Vụ hè năm sau, Hiền cùng mẹ vào Sầm Sơn nghỉ mát rất sớm. Hiền đã quen với sự buồn tẻ, vắng ngắt của những buổi đầu mùa tắm nên không chán nản, bứt rứt khó chịu như năm trước nữa.
Trống mái - Chương 31 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Ra tới bãi biển, Vọi ngơ ngác nhìn quanh để xem cô Hiền đứng ở đâu, vì chàng đoán chắc rằng người mà Vòi vừa gặp chỉ có thể là cô Hiền. Xa xa, một thiếu nữ vận áo tơ da, hai giải khăn quàng trắng bay phất phới. Vọi sung sướng đi thật mau hầu như chạy.
Trống mái - Chương 30 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nhưng một buổi trưa... Hôm ấy Vòi mắc bận đi chợ, nhờ anh chăn hộ con bò một lát. Vọi ngồi trên tảng đá trước chùa Sầm Sơn lơ đãng nhìn con vật cúi ngoặm cỏ ở sườn đồi.
Trống mái - Chương 29 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Rồi thu qua. Kế đến là những ngày đông giá lạnh. Những đêm đông dài vang động tiếng sóng gầm dữ dội. Tiếng gió thét rào rào trong rừng phi lao. Anh em dân chài có khi hàng tuần không dám thả mảng đi khơi, sáng chiều chỉ cùng nhau vác thuổng ra bãi cát đào bới dã tràng về làm món tạm bợ.
Trống mái - Chương 28 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Đến núi Trống Mái, Vọi không sao đứng lại. Chàng leo lên tảng đá đứng vơ vẩn nhìn ra biển. Gió lạnh thổi thông qua chỗ hổng giữa hòn Trống và hòn Mái. Nhưng Vọi chẳng thấy lạnh. Cả thân thể lẫn đầu óc chàng nóng bừng.
Trống mái - Chương 27 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Và rồi Lưu về Hà- Nội. Và rồi những người nghỉ mát lần lần rời Sầm Sơn. Mới sang đầu tháng 9, bãi biển đã vắng ngắt... Năm nay cảnh Sầm Sơn cũng vậy, nào có chi lạ cho Vọi. Nhưng năm nay Vọi mới nhận thức được cái cảnh tiêu điều của một thành phố hầu như không có người ở.
Trống mái - Chương 26 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Buổi chiều y hẹn, Vọi đem mảng lại chờ Lưu. Chàng ngồi xổm trong bóng rặng phi lao, lấy ngón tay vẽ lên cát ướt mịn hình con cá mà chàng thường cất lưới được. Mơ mơ màng màng... chàng tưởng đến Hiền đang đứng bên...
Trống mái - Chương 25 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Kìa anh Vọi! Vọi đang đứng đánh rút, nghe tiếng gọi quen quen liền ngoảnh đầu lại, thấy Lưu chăm chú nhìn chàng. - Anh khỏi hẳn rồi?
Trống mái - Chương 24 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Lưu nghe câu nói thản nhiên của người đàn bà lại càng căm giận, nhưng chàng vừa nghĩ ra được một kế vội tươi ngay nét mặt bảo Phụng: - Để cô Hiền ngồi đây, cô Phụng với tôi ra bãi bể chơi đi.
Trống mái - Chương 23 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Hiền đưa Phụng và Lưu đi thẳng vào nhà Vọi như chủ dẫn khách vậy. Con chó trắng đã quen với cô thiếu nữ thường vuốt ve nó nên lại gần vẫy đuôi mừng quýnh, kêu rít lên. Hiền cất tiếng gọi, tức thì bà Bật đang rửa rau ở sân liền vứt ‘phịch’ cái rổ xuống đất mà chạy ra.
Trống mái - Chương 22 (Khái hưng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Thấy Lưu rẽ về bên tay trái, Hiền gọi: - Phía này, anh Lưu! - Ra biển kia mà! - Thì anh cứ đi với tôi
|