Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Là sinh viên vừa mới tốt nghiệp ngành kĩ sư, tôi ra trường với tâm thế hào hứng, đón đợi những thử thách mới trong tương lai sắp tới, nhưng có lẽ là một cuộc gặp gỡ định mệnh trong chuyến đi Sapa với ông ngoại làm nghề họa sĩ đang cần cảm hứng sáng tá đã giúp tôi đã ngộ ra chân lý và định hướng cho tương lai của chính mình. Ở đây tôi đã được gặp và nói chuyện với một cậu thanh niên tầm 27 tuổi và đang làm việc một mình ở trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao 2600 mét, cậu có cái biệt danh nghe rất vui tai là”Kẻ cô đơn nhất thế gian, rất thèm người”. Cuộc gặp ấy đã in đậm trong tâm trí tôi đến tận bây giờ. Không những năng động, tháo vát mà cậu còn rất chu đáo, còn biết tặng hoa cho tôi:
- Tặng cô bó hoa tôi mới hái, nếu cô thích thì cứ hái thêm nhiều vào.
- Cảm ơn anh. Trong phút bất giác, trái tim thiếu nữ của tôi bông rung động, mặt tôi đỏ ửng, ngại ngùng đưa hai tay nhận bó hoa của anh. Anh còn tính từng phút đồng hồ, muốn kể cho chúng tôi về công việc của mình trong 5 phút thôi, còn 20 phút thì anh muốn nghe hai bác cháu tôi kể chuyện dưới xuôi. Nghe anh kể về công việc của mình, nó thật sự rất vất vả, thầm lặng nhưng rất ý nghĩa, phục vụ cho mọi người, cho kháng chiến. Công việc đã làm cho anh cảm thấy yêu đời hơn, vui hơn ở cái chốn rừng núi mịt mùng đó. Nghe anh kể, tôi có thể cảm nhận dc công việc của anh dường như rất khó khăn, nhưng tôi biết rằng anh kể ra không phải là để than vãn. Bất chợt nghe anh kể, tôi có cảm giác anh còn có tài kể chuyện nữa, từng lời kể của anh khiến tôi – người tay cầm sách, ngồi cặm cụi đọc cũng bị lôi cuốn theo, chăm chú nghe ko rời. Cứ tưởng ở cái tuổi này và làm vô số công việc thì chắc hẳn anh là người bừa bộn lắm nhưng căn nhà ba gian nơi anh sống lại sạch sẽ lạ thường, kệ sách thì được sắp xếp một cách gọn gàng. Nhiêu đó thôi cũng đủ hiểu anh là một người có nếp sống ngăn nắp và khoa học, điều đó thật sự đã khiến tôi rất bất ngờ. Tôi thầm nghĩ:” Trên đời cũng tồn tại một người con trai hoàn hảo như vậy sao? Qủa thật, nếu ko chứng kiến mà chỉ kể bằng lời thì mấy ai tin dc?” Anh còn là hình tượng giúp khơi gợi ý sáng tác trong đầu ông tôi. Chắc ông đang hạnh phúc lắm khi phát hiện ra cái đẹp đang tiềm ẩn trong cuộc sống này, nhưng điều đó lại đánh đố ông vì để thể thể hiện một cách chân thực, sinh động vẻ đẹp này thì rất khó. Trong lúc ông đang cố gắng nhanh chóng phác thảo xong lần đầu gương mặt anh vào cuốn sổ tay nhỏ của mình thì nhưng cậu thanh niên ấy miệng thì cứ luôn phủ nhận, cứ luôn ca ngợi người khác, khiến tôi cũng phải lắc đầu với cái tính khiêm nhường một cách đáng yêu này của cậu, nó càng khâm phục cậu nhiều hơn. Đúng là những con người này đã tạo nên bức tranh về cuộc sống mới lấp lánh vẻ đẹp lí tưởng của thời đại: biết sống và cống hiến hết mình cho Tổ quốc mà không đòi hỏi bất cứ điều gì cho riêng mình. Họ cứ thầm lặng, khiêm nhường làm việc và cống hiến dưới cái vẻ ngoài lặng lẽ của Sapa. Cuộc nói chuyện ngắn ngủi của chúng tôi rồi cũng đến lúc kết thúc trong tiếc nuối. Cuộc gặp gỡ này đối với tôi như cơn mưa rào mùa hạ, ngắn ngủi nhưng cho ta bao nhiêu là cảm giác khó tả. Sau chuyến đi này tôi thấy r câu nói của Peter Marshall thật đúng:” Thước đo của đời người không phải thời gian mà là sự cống hiến”. Họ ko cần mọi nười phải b đến, ca tụng họ, thầm lặng thôi cũng dc, dc đóng góp cho mọi người, tổ quốc là họ dã rất hạnh phúc rồi. Dù phải trải qua nhiều khó khăn gian khổ nhưng họ vẫn giữ vững tinh thần kiên trì, bền bỉ với công việc. Tôi quả thật rất khâm phục những người như thế. Phải tự nhủ bản thân mình phải cố gắng để trở thành những người như họ, giúp tôi có thêm sự tự yêu, háo hức về con đường tôi đã chọn. Nếu ta có trí tuệ hãy dâng tặng trí tuệ, dùng trí tuệ để đưa ra những sáng kiến, phát minh, phát triển khoa học. Nếu ta chỉ có cơ bắp, hay năng khiếu, hãy cống hiến cho lao động và nghệ thuật để tạo ra những thứ tốt đẹp cho mọi người.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |