Một năm có bốn mùa: xuân, hạ, thu và đông. Mỗi mùa đều mang một nét đẹp riêng. Và tôi cảm
thấy thích mùa đông nhất.
Mùa đông về đem theo tiết trời lạnh giá. Tia nắng tinh nghịch ngày hè đã chạy đi đâu để lại trên bầu trời chỉ có một màu xám xịt. Đám mây trắng cũng chẳng còn vui vẻ, mà buồn bã trôi lững thững. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về đem theo không khí lạnh. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, cành cây khẳng khiu trông thật thiếu sức sống. Những chiếc lá cây đã chuyển vàng rồi rụng hết từ cuối mùa thu. Nhưng mùa đông còn giúp cho những mầm non được ấp ủ. Chúng chờ đón xuân về để căng tràn sức sống.
Còn với con người, mùa đông dường như khiến chúng ta trở nên lười biếng hơn. Chẳng ai muốn ra khỏi chiếc chăn ấm áp. Đường phố trở nên vắng vẻ hơn, mọi người đều ngại ra ngoài đường trong thời tiết lạnh giá như vậy. Những người phải đi học, đi làm đều mặc quần áo ấm áp nhất có thể. Nhưng cũng chính vì điều đó, mùa đông khiến con người gần gũi nhau thêm.
Ban đêm, trời càng lạnh hơn. Trong xóm của em, nhà nào cũng đã sáng đèn từ khoảng sáu, bảy giờ rồi. Mọi người ai cũng muốn về nhà sớm để tránh khỏi cái rét mùa đông. Tiếng tiếng cười nói phát ra từ các căn nhà trong phố. Trong cái tiết trời giá lạnh này, tôi cảm thấy thật ấm áp khi được quây quần bên mâm cơm nóng cùng với bố mẹ. Cả gia đình cùng nhau ăn cơm, kể cho nhau những việc đã xảy ra trong một ngày. Mùa đông đem đến cho con người cảm giác ấm ápCó thể nói rằng mùa đông đối với mỗi người đều đem đến những cảm xúc riêng. Với riêng tôi,mùa đông trở nên ấm áp, hạnh phúc biết bao.