"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con"
Mỗi khi nhắc đến bài thơ này,em lại nhớ đến người mẹ kính yêu của em.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi rồi,nên cũng không còn trẻ như trước nữa.Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông rất đẹp.Mẹ em sở hữu một đôi mắt long lanh,mỗi khi dạy em học bài ánh mắt ấy lại dịu dàng và nhân hậu.
Mẹ là người hiền lành và đôn hậu.Trong gia đình, mẹ là người sống hòa hợp, luôn biết kính trên nhường dưới và đối nhân xử thế vô cùng khéo léo.Với hàng xóm làng giềng, mẹ luôn thân thiện, sẵn sàng giúp đỡ nếu ai đó gặp khó khăn nên mọi người ai cũng quý mẹ.
Tấm lòng của mẹ như biển cả đại dương bao la dạt dào đối với con và con hiểu rằng không ai thương con bằng mẹ. Mẹ là món quà quý giá nhất mà thượng đế đã dành tặng cho cả gia đình tôi. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ”. Câu nói ấy nói lên tất cả đức hi sinh, công lao trời bể sinh thành nuôi dưỡng và tấm lòng vị tha bao dung độ lượng của người mẹ. Mẹ luôn sẵn sàng vỗ về che chở ôm ấp con những lúc khó khăn tuyệt vọng. Con mong mẹ luôn luôn khỏe mạnh, sống thật lâu. Con hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ kì vọng của mẹ.
II.Tả cô giáo
Bài làm:
Suốt quãng thời gian 5 năm cấp một em chỉ có một cô giáo chủ nhiệm. Hàng ngày đều được gặp cô, được cô dạy dỗ và được chia sẻ mọi chuyện cùng cô. Chính vì thế hình bóng của cô giáo Tâm đã in sâu vào trong tâm trí của em.
Cô Tâm là một cô giáo đã nhiều tuổi, cô nhiều tuổi hơn mẹ em nhưng trông cô lại trẻ hơn tuổi rất nhiều. Cô có dáng người nhỏ nhắn, dù đã có tuổi nhưng cô vẫn giữ được nét trẻ trung ở khuôn mặt và phong thái chững chạc, điềm tĩnh của riêng mình. Điểm ấn tượng nhất của em về cô chính là mái tóc đen dài xoăn tự nhiên. Nó chính là nét đẹp tự nhiên mà ông trời bù lại chiều cao có phần khiêm tốn của cô.
Mái tóc đen bồng bềnh cùng với làn da trắng ngần của cô khiến bao người phải ghen tị. Đã có tuổi nên cô bắt đầu có những đốm nám trên hai gò má. Mỗi khi cô giảng bài, góc nghiêng khuôn mặt của cô rất ấn tượng với gò má đầy đặn, sống mũi cao dọc dừa. Đôi mắt cô tràn đầy tập trung và nhiệt huyết giảng bài, đôi tay cô thon thả, nắn nót từng chữ trên bảng và đôi lúc cô lại quay xuống lớp hỏi học sinh đã hiểu bài hay chưa.
Cô giáo Tâm có một nụ cười rất đẹp, hàm răng trắng đều tăm tắp, có lẽ vì có nụ cười đẹp cô thường xuyên cười nên đã có nhiều nếp nhăn chân chim ở đuôi mắt. Đó cũng là vẻ đẹp tượng trưng cho sự vất vả, lo lắng của một người nhà giáo trong nghề trồng người.
Dù sau này cô có thay đổi vẻ bề ngoài như thế nào nhưng em tin chắc chỉ cần nghe giọng là em sẽ nhận ra được cô. Giọng của cô từ lâu đã trở thành âm thanh thân thuộc, gần gũi và giàu cảm xúc nhất đối với em.