Biện pháp tu từ: nhân hóa con sông mặc áo vào mỗi buổi trong ngày->con sông hiện lên sinh động cụ thể, thể hiện rằng con sông rất thơ mộng hữu tình, cho thấy tình yêu đối với thiên nhiên của tác giả rất mãnh liệt. Bằng cách sử dụng biện pháp so sánh, tác giả đã thàng công trong việc khắc họa nên con sông đẹp như người con gái thay áo theo từng thời điểm trong ngày và mỗi lần thay áo lại mang một dáng vẻ riêng, một nét đẹp riêng: buổi sáng mặc áo lụa đào( ý chỉ những cây đào ven sông soi bóng lên mặt nước), buổi trưa mặc áo xanh( ý chỉ răng vào buổi trưa, trời không có mây, chỉ có một màu xanh nhẹ nhàng cùng những tia nắng chói chang), buổi chiều mặc áo màu ráng vàng( ý chỉ là buổi chiều trời đã được tô điểm bởi nhưng áng mây trôi lững lờ, tạo nên khung cảnh thơ mộng hữu tình), buổi tối mặc áo nhung tím( ý chỉ trời đêm thanh vắng, sáng rực một vầng trăng soi bóng xuống mặt sông, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh tô điểm cho nền trời thêm huyền ảo).
------->Dòng sông được thể hiện một cách vô cùng sống động và rõ nét qua ngòi bút của tác giả.