Cho câu văn: Tác phẩm là bài văn tứ tuyệt giản dị mà hàm súc, cho thấy tình yêu thiên nhiên nói chung và phong thái ung dung của Bác Hồ nói riêng ngay cả trong cảnh ngục tù cực khổ tối tăm.
Câu 1. Hãy chép lại câu văn trên sau khi sửa lỗi.
Câu 2. Lời nhận xét trên gợi cho em nghĩ đến tác phẩm chữ Hán nào đã học trong chương trình Ngữ văn 8? Hãy chép thuộc lòng phần phiên âm và dịch thơ của tác phẩm đó.
Câu 3. Xét theo mục đích nói, câu thơ thứ hai trong phần phiên âm thuộc kiểu câu nào và dùng để làm gì? Qua đó, em hiểu gì về tâm trạng của người tù trước cảnh đẹp ngoài trời?
Câu 4. Hai câu thơ cuối tác phẩm có sử dụng biện pháp nghệ thuật nào? Làm rõ tác dụng của biện pháp nghệ thuật ấy trong việc làm nên “cuộc vượt ngục về tinh thần” bằng thơ của Bác.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
Ít ai thưởng trăng trong tư thế kì lạ này. Đọc kĩ nguyên tác chữ Hán để thấy rõ hơn vị trí của người, trăng và cái song sắt nhà tù:
Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.
Nhân – nguyệt, rồi nguyệt – thi gia ở hai đầu câu thơ, cái song sắt chắn ở giữa. Trong mối tương giao tri kỉ tri âm của con người và vầng trăng, cái song sắt hiện lên thật thô bạo nhưng bất lực. Chú ý: ở đầu câu, Bác dùng nhân tức người, người tù, để chỉ chủ thể, nhưng cuối câu thơ dưới, chủ thể lại là thi gia. Trước cuộc ngắm trăng, Bác là người tù, cuối cuộc ngắm trăng, người tù đã thành nhà thơ. Bác đã hoàn thành cuộc vượt ngục bằng hành động ngắm trăng, thân thể ở trong lao nhưng tinh thần đã ở ngoài lao!
Ngắm trăng nhưng lại phát hiện ra vẻ đẹp của cõi người. Người xưa ngắm trăng thấy trăng đẹp, trăng trong, lại buồn cho cõi đời cát bụi trầm luân. Lý Bạch nghĩ ngợi:
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,
Cúi đầu nhớ cố hương
Tản Đà ngao ngán nói với chị Hằng:
Trần thế nay em chán nữa rồi!
Hồ Chí Minh ngắm trăng rất giống người xưa trong niềm mê say cái đẹp thiên nhiên nhưng cũng khác người xưa trong sự phát hiện vẻ đẹp của cõi người. Với Bác, người ngắm trăng thì trăng cũng ngắm người, vẻ đẹp con người cũng đủ sức làm say vầng trăng. Đây không chỉ là cái hay của bút pháp mà còn là vẻ đẹp của một nhân sinh quan.
Rõ ràng, đã có một cuộc vượt ngục thần kì. Hành động ngắm trăng chính là hành động vượt ngục. Làm thơ quả là một hình thức vượt ngục độc đáo ngay cả khi cách thức ấy mang tính chất ảo tưởng.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |