LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một câu chuyện em đã được học

kể lại một câu chuyện em đã được học
2 trả lời
Hỏi chi tiết
97
1
0
Trần Vũ Ngọc Diệp
09/03/2022 17:57:40
+5đ tặng

rong những truyện đã học ở Tiểu học, tôi thích nhất là câu chuyện nói về ông Nguyễn Khoa Đăng, một ông quan có tài xét xử và nhiều kế sách trừ hại cho dân. Tôi kể cho các bạn nghe nhé!

Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng anh bận đong dầu cho khách, có một người thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết mình bị mất tiền, anh mới sực nhớ ra. Lúc nãy, có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh dám chắc là người ấy. Anh gửi gánh hàng cho người quen rồi chạy đi tìm. Người mù chối phăng lấy lí do là mình bị mù, biết tiền để đâu mà ăn trộm. Hai bên xô xát nhau một hồi thì bị lính bắt giải về quan.

Trước vị quan Nguyễn Khoa Đăng, người mù khăng khăng chối cho rằng anh hàng dầu vu cáo. Quan hỏi:

- Anh có mang tiền không?

Người mù đáp:

- Có, nhưng đấy là tiền của tôi.

- Cứ đưa đây!

Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Váng dầu nổi lên. Người mù đành nhận tội. Cứ ngỡ là vụ án đã xong, náo ngờ quan lại phán:

- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù. Vì nếu mù làm sao hắn biết chỗ để tiền mà lấy.

Rồi ông sai lính lôi kẻ ăn cắp ra đánh. Bị đánh đau quá, hắn bèn mở cả hai mắt, van lạy quan tha tội.

Đó là chuyện về tài xét xử của ông. Còn câu chuyện sau đây thì khiến tôi khâm phục đức độ, tài năng và mưu mẹo tiêu diệt bọn gian phi trừ hậu hoạ cho dân của ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời kì làm quan, ông đã làm cho suốt một dọc truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn một bóng gian phi. Trước đó, ở cái truông này là rừng rậm, con đường Bắc Nam phải đi qua đây. Bọn gian phi đã dùng nơi này làm sào huyệt đón đường trấn lột.

Để bắt bọn cướp, ông sai chế một hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khoá bên trong để người ngồi trong có thể mở tung nắp hòm dễ dàng. Ông đưa các võ sĩ giỏi võ nghệ có vũ khí ngồi vào rồi sai quân sĩ ăn mặc giống thường dân khiêng những cái hòm ấy đi qua truông, lại phao tin lên rằng: có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông; cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp nghe tin mừng khấp khởi, chuyến này chắc thu lợi lớn. Chúng hí hửng khiêng những cái hòm về sào huyệt Nhưng vừa về đến nơi, thì những cái hòm bật tung ra. Những võ sĩ tay lăm lăm kiếm binh của triều đình kéo đến. Bọn cướp đành hạ vũ khí, chắp tay xin tha mạng. Ông quan dùng bọn cướp ấy đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông đưa dân đến lập xóm dọc hai bên truông, khiến một vùng rừng núi âm u vắng vẻ trở thành những xóm làng đông đúc và có cuộc sống bình yên.

Tôi rất khâm phục ông Nguyễn Khoa Đăng và cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành một người tài giỏi, liêm chính như ông.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Bình Nguyễn
09/03/2022 19:51:31
+4đ tặng

Trong những câu chuyện cổ tích được lưu truyền đến ngày hôm nay, em đặc biệt yêu thích câu chuyện Tấm Cám.

Tấm là một cô gái tốt bụng, xinh đẹp lại chăm chỉ. Cô mồ côi bố mẹ từ sớm, phải sống cùng dì ghẻ và con gái bà ta - Cám. Hằng ngày, cô luôn vất vả, tất bật với biết bao công việc lớn nhỏ. Một hôm, bà dì ghẻ treo thưởng một chiếc yếm đào mới tinh cho người bắt được nhiều tôm tép nhất. Sau một chiều tất tả, Tấm có một giỏ đầy những tôm và tép. Nhưng do cả tin, cô bị Cám lừa mất, chỉ còn lại một chú cá bống nhỏ. Nghe lời bụt dặn, Tấm đem cá về nuôi dưới giếng.

Từ hôm đó, ngày ngày, cô Tấm đem cơm ra nuôi cá bằng tất cả tình yêu thương. Tuy nhiên, mẹ con Cám đã rình mò, nhân cô đi chăn trâu ở đồng xa mà ăn thịt mất bống. Thật là độc ác. Ăn xong, chúng dấu xương cá ở góc bếp, hòng che dấu hành động của mình. Nhờ có bụt chỉ cách, Tấm đem thóc cho gà ăn, để tìm ra xương cá bống. Sau đó, cô đem xương cá cho vào bốn cái lọ rồi chôn dưới chân giường.

Một ngày nọ, nhà vua cho mở hội linh đình. Ai ai cũng nô nức sắm sửa để đi chơi hội. Tấm cũng vậy, nhưng cô lại bị mụ dì ghẻ, bắt ở nhà nhặt thóc, gạo xong mới được đi. Buồn bã, Tấm òa khóc nức nở. Thương cô, bụt hiện lên, gọi đà chim sẻ đến nhặt thóc giúp cô. Không chỉ thế, bụt còn giúp cô có giày áo đẹp đi chơi hội nhờ bốn chiếc hũ dưới chân giường.

Trên đường chơi hội, Tấm đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Voi của nhà vua đi qua, dùng dằng chẳng chịu đi. Đến khi lính của nhà vua nhặt được giày lên mới thôi. Nhìn thấy chiếc giày, nhà vua ra lệnh ai đi vừa chân, thì sẽ là vợ vua. Thế là, cô Tấm đã đến xin ướm thử giày, và trở thành hoàng hậu.

Dù là vợ vua, nhưng cô Tấm vẫn giữ nguyên sự chăm chỉ, chịu khó của mình. Đến ngày giỗ cha, cô trở về nhà, tự mình chặt cau để thờ cha. Nào ngờ bị mụ dì ghẻ ám hại, ngã xuống ao qua đời. Sau đó, Cám mặc áo chị vào cung hầu vua, nhưng nhà vua vẫn thờ ơ, đau lòng hết sức.

Tấm chết, hóa thành chim vàng anh vào cung thăm vua. Vua quý chim lắm, đi đâu cũng mang theo. Cám ghen ghét, lập mưu giết chim ăn thịt, lông thì đem vứt ở góc vườn. Lạ thay, từ đống lông ấy, mọc lên cây xoan to mát. Vua thấy liền rất ưng ý, sai lính móc võng ở đấy để nằm ngủ. Lần này, mẹ con Cám lại giở trò ác, nhân lúc vua đi vắng, chặt cây xoan lấy gỗ làm khung cửi. Tuy nhiên, mỗi lần dệt vải, từ khung cửi lại vang lên những tiếng chửi khiến Cám sợ hãi vô cùng. Thế là, ả ta đốt khung cửi rồi đem tro vứt ra đường lớn thật xa. Tuy nhiên, một lần nữa, điều kì lạ lại xuất hiện. Từ đống tro tàn, mọc lên một cây thị cao lớn xum xuê nhưng chỉ có một trái thị duy nhất. Trái thị đó được một bà lão bán nước mang về nhà. Từ trong đó, bước ra cô Tấm dịu hiền. Cô chăm chỉ giúp bà lão nấu cơm, dọn dẹp, như một người con gái của bà. Đồng thời, cô còn giúp bà têm trầu cánh phượng để bày bán. Nhờ miếng trầu đó mà nhà vua đi ngang qua nhận được Tấm, đón cô về cung.

Lần này, Tấm trở về càng thêm xinh đẹp, dịu hiền, khiến Cám vô cùng ghen ghét. Ả vờ hỏi thăm Tấm, để xin cách trở nên xinh đẹp như chị. Thế là, Tấm cho người đào hố sâu, đổ nước sôi giết chết con người độc ác ấy, rồi làm mắm gửi về cho mụ dì ghẻ. Khi biết được hũ mắm ngon làm từ con gái mình, bà ta cũng lăn đùng ra chết. Thật là đáng đời mụ đàn bà xấu xa.

Kết thúc câu chuyện, người ở hiền, chăm chỉ, chịu khó như cô Tấm được hưởng hạnh phúc. Còn kẻ xấu xa, độc ác, luôn tìm cách hãm hại người khác như mẹ con mụ dì ghẻ phải nhận cái kết đắng. Đó chính là đạo lí “ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão” mà bao đời nay ông cha ta vẫn luôn nhắn nhủ cho con cháu.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 4 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư