Trong vườn ông em có rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất cây Khế ở góc vườn.
Cây được ông em chăm sóc cẩn thận nên tươi tốt đến lạ. Tính ra cây cũng phải cao hơn hai mét. Thân cây to hơn bắp đùi của em một chút, vỏ cây màu nâu, hơi sần sùi, thô ráp. Rễ cây cắm sâu xuống lòng đất hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cành cây dài, khẳng khiu chi chít những quả Khế chín mọng nước. Tá lá cây to, xum xuê rợp mát một góc vườn. Hoa Khế màu tím nhạt, nhỏ li ti. Cánh hoa mềm, mỏng manh như vảy cá. Núp sau những tán lá xanh là quả khế chín mọng. Khi Khế còn non màu xanh nhạt. Mỗi quả khế là mỗi ngôi sao rung rinh trước gió. Bổ khế ra là một lớp thịt màu xanh. Xen kẽ là vài chiếc hạt bé xíu. Vị khế ngọt ngọt, man mát thấm vào đầu lưỡi thật thú vị. Mỗi mùa hè nóng nực mà ăn khế thì tuyệt vời biết bao.
Em rất yêu cây khế này vì nó gắn bó với nhiều kí ức tuổi thơ của em. Em sẽ cùng ông chăm bón cho cây khế luôn tươi tốt.
Tả cây khế trong vườn nhà em - Mẫu 3
Vườn nhà em có hai cây khế chua. Một cây do ông nội trồng để lại; một cây do anh Quế chiết cành rồi trồng. Cả hai cây đền sum suê tươi tốt, cây là rợp vườn, hoa trái quanh năm.
Mùa xuân cây khế ra hoa nhiều đợt nối tiếp nhau; hoa nở từng chum màu tim tím. Mỗi đóa hoa nho nhỏ xinh xinh bằng hạt đậu, cũng có năm cánh xòe ra tựa như chén ngọc lưu li. Khế ra hoa vẫy gọi đàn ong bay đến tìm mật từ tinh mơ đến chiều ta. Gốc khế tròn to như cái cột đình bằng gỗ lim. Từ độ cao trên hai mét, cây khế trổ ra ba bốn cành. Cành mẹ, cành con, cành anh, cành em mọc chi chít. Lá khế xanh mượt hình bầu dục bằng vỏ hến, vỏ trai, mọc đối xứng trên những cành, những nhánh nhỏ. Cành khế rất giòn, dễ gãy. Bố mẹ cấm các con trèo khế. Bà vẫn nhắc: “Hóc xương gà, sa cành khế - nguy hiểm lắm”.
Quả khế có nhiều múi, thường có năm múi. Mỗi múi khế như một lưỡi gươm uốn cong chìa ra. Đuôi quả khế, các múi chụm vào nhau như một mũi khoan lớn. Khế xanh da bóng mượt, lúc chín óng ánh vàng tươi. Mỗi quả khế là một cái kho đầy nước. Khế xanh chua lét; khế chín vẫn chua. Quả khế thải ra để kho cá, ăn thật đậm. Nộm hoa chuối không thể thiếu quả khế vườn nhà. Bát canh chua cá quả nấu với khế thật đậm đà hương vị đồng quê. Bà và mẹ vẫn hái khế đem ra chợ bán. Cây nhà lá vườn, dâm ba trái khế chua là quà tặng bà con an hem. Ai cần bao nhiêu cứ hái, cây khế hào phóng lắm. Trưa hè đi học về, bạn bè kéo đến, em hái khế đãi bạn. Khế thải ra, xẻ thành múi, chấm muối vừa ăn vừa nhăn mặt, nhăn mũi, cả bọ cười rúc rích xung quanh “mâm tiệc khế”. Có đứa bảo: “Viên rủi vi ta min C không ngon bằng!”.
Đến tháng chạp mà trái chín vàng ươm vẫn lủng lẳng trên cành khế. Không có phật thủ bày mâm ngũ quả trong ba ngày Têt, mẹ em đặt ba quả khế to rõ đẹp thay thế vào. Vừa bày vừa ngắm mâm ngũ quả, mẹ hài lòng lắm.
Cùng với cây bưởi, cây cam, cây chanh, cây khế toả bóng sai quả là vẻ đẹp của mảnh vườn nhà em. Cây khế bình dị, quê kiểng được bố mẹ chăm bón tốt tươi. Những trái khế vàng ngon lành, mọng nước là sự dâng hiến, đền đáp đầy tình nghĩa của cây cỏ đối với con người. Mùa hè đứng dưới gốc cây nhìn lên những trái khế chín trên cành cao, em càng yêu mảnh vườn của bố mẹ, càng thấy gắn bó, nâng niu đối với hai cây khế, cây của ông trồng, cây của anh chiết.
Vị khế chua vườn nhà làm em bâng khuâng nhẩm lại vẫn thơ của Đỗ Trung Quân:”Quê hương là chum khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày”. Vị khế vườn nhà nhắc nhở em hoài, nhắc nhở em mãi: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.