Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại câu chuyện: Buổi học thể dục, ngắn gọn, theo lời của một nhân vật

Kể lại câu chuyện: Buổi học thể dục, ngắn gọn, theo lời của một nhân vật
Gợi ý: Đê-rốt-xi,Cô-rét-ti, Xtác-đi, Nen-li, thầy giáo.
4 trả lời
Hỏi chi tiết
411
1
0
Hải
04/04/2022 16:10:13
+5đ tặng

Tôi là Xtác-li. Sáng nay chúng tôi có một tiết học thể dục. Thầy giáo đã dẫn chúng tôi đến cạnh một cái cột rất cao. Thầy yêu cầu cả lớp phải leo lên trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà.

Nhiều bạn leo lên thật nhanh chóng: Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti như hai chú khỉ; Ga-rô-nê leo dễ như không. Tôi phải vất vả lắm mới hoàn thành nhiệm vụ. Khi xuống mà vẫn còn thở hồng hộc, các bạn nói rằng trông mặt tôi đỏ như một chú gà tây.

Đặc biệt nhất là Nen-li, một người bạn bị tật từ nhỏ nên được miễn thể dục. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi bạn ấy đã xin thầy cho được tập như mọi người. Sau một lúc thuyết phục, thầy giáo đã đồng ý.

Tôi thấy Nen-li bắt đầu leo lên một cách chật vật. Mặt bạn nóng bừng, mồ hôi đã ướt đẫm trán. Thầy giáo liền nói

- Nen-li, con có thể xuống được rồi.

Nhưng Nen-li vẫn không xuống mà cố gắng leo tiếp. Các bạn trong lớp đều đưa mắt nhìn Nen-li đầy lo lắng. Chúng tôi reo lên để cổ vũ cho bạn:

- Cố lên! Cố lên!

Nen-li rướn người, bạn chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. Chỉ một lát sau, Nen-li đã nắm được cái xà. Chúng tôi reo mừng, cùng đồng thanh:

- Hoan hô! Cố tí nữa thôi!

Nhưng thầy giáo liền nói với Nen-li:

- Giỏi lắm, thôi con xuống đi!

Nhưng hình như Nen-li không có ý định xuống. Có vẻ như bạn ấy cũng muốn đứng lên cái xà. Bạn cố gắng đặt hai khuỷu tay lên, rồi đến đầu gối và cuối cùng là hai bàn chân. Nen-li đã đứng được trên xà, đưa mắt nhìn xuống phía chúng tôi.

Ở phía dưới, chúng tôi hồi hộp theo dõi từng động tác của Nen-li. Đến khi bạn thành công. Chúng tôi như vỡ òa trong hạnh phúc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Mai
04/04/2022 16:10:19
+4đ tặng

Buổi sáng hôm nay, chúng tôi có tiết thể dục. Cả lớp phải thực hiện nhiệm vụ leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.

Ga-rô-nê leo dễ như không. Cậu khoẻ như một con bò mộng nên khi học môn này cậu chẳng phải gắng sức một chút nào. Còn Xtác-đi chẳng hạn thì phải mất một lúc mới đến đích, cậu ta thở hồng hộc và mặt đỏ lên như chú gà tây. Còn tôi và Cô-rét-ti thì leo lên vô cùng nhanh chóng. Các bạn so sánh chúng tôi giống như những chú khỉ vậy.

Khi cả lớp đã leo xong, chỉ còn một mình Nen-li, một học sinh bị tật nguyền từ nhỏ, được thầy giáo miễn cho môn thể dục. Tuy nhiên, Nen-li đã năn nỉ thầy cho cậu được thử sức. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Thế là Nen-li bắt đầu leo. Cậu nắm chặt lấy cây cột, cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm trán. Chúng tôi hồi hộp theo dõi và cổ vũ cho cậu. Nen-li chỉ còn cách xa ngang hai ngón tay. Thầy giáo nói với cậu:

- Thôi, con giỏi lắm rồi. Mau xuống đi!

Nhưng Nen-li vẫn không xuống, có lẽ cậu muốn được đứng trên chiếc xà giống như chúng tôi. Sau vài lần cố gắng, Nen-li đã đặt hai khuỷu tay, hai đầu gối và hai bàn chân lên xà. Cậu đứng thẳng người lên, nét mặt rạng rỡ và nhìn về phía thầy giáo và chúng tôi.

1
0
bi an
04/04/2022 16:11:18
+3đ tặng

Nen-li kể:

Trong buổi học thể dục hôm nay, chúng tôi phải leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.

Nhiều bạn leo giỏi và nhanh như khỉ. Ga-rô-nê leo dễ như không. Cậu khoẻ như một con bò mộng nên làm cái trò này cậu chẳng phải gắng sức một chút nào. Tuy nhiên cũng nhiều bạn thì ì ạch mãi mới leo tới xà ngang. Như cậu Xtác-di chẳng hạn, cậu ta thở hồng hộc và mặt đỏ lên như chú gà tây. Khi các bạn khác leo xong chỉ còn một mình tôi. Tôi là một học sinh bị tật nguyền từ nhỏ nên thầy đã miễn cho tôi nhiệm vụ tập thể dục. Tuy nhiên, hôm nay tôi vẫn muốn thử sức mình. Tôi xin thầy cho leo thử. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Thế là tôi bắt đầu leo. Chà! Leo lên cây cột chẳng phải dễ dàng. Tôi nắm chặt lấy cây cột và hai chân cũng quặp chặt thế mà cứ muốn rơi người xuống đất. Tôi cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi tuôn ra ướt cả lưng và ngực. Tôi vẫn cố leo lên. Chỉ còn chừng nửa mét, rồi hai mươi phân nữa thì tới đích.


Nen-li kể:

Trong buổi học thể dục hôm nay, chúng tôi phải leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.

Nhiều bạn leo giỏi và nhanh như khỉ. Ga-rô-nê leo dễ như không. Cậu khoẻ như một con bò mộng nên làm cái trò này cậu chẳng phải gắng sức một chút nào. Tuy nhiên cũng nhiều bạn thì ì ạch mãi mới leo tới xà ngang. Như cậu Xtác-di chẳng hạn, cậu ta thở hồng hộc và mặt đỏ lên như chú gà tây. Khi các bạn khác leo xong chỉ còn một mình tôi. Tôi là một học sinh bị tật nguyền từ nhỏ nên thầy đã miễn cho tôi nhiệm vụ tập thể dục. Tuy nhiên, hôm nay tôi vẫn muốn thử sức mình. Tôi xin thầy cho leo thử. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Thế là tôi bắt đầu leo. Chà! Leo lên cây cột chẳng phải dễ dàng. Tôi nắm chặt lấy cây cột và hai chân cũng quặp chặt thế mà cứ muốn rơi người xuống đất. Tôi cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi tuôn ra ướt cả lưng và ngực. Tôi vẫn cố leo lên. Chỉ còn chừng nửa mét, rồi hai mươi phân nữa thì tới đích.

Ôi! Vượt khoảng cách sau cùng này sao mà gian nan thế. Tôi đã mệt lắm rồi nhưng không thể buông tay. Các bạn đứng dưới đang reo hò cổ vũ tôi. Thầy thì nhìn tôi với ánh mắt vừa lo lắng vừa muốn tôi thành công. Tôi lại lên, lên nữa và tay tôi đã bám được xà ngang. Tôi nghỉ lấy hơi một lát ngắn rồi lại leo. Cuối cùng tôi đã đứng được trên xà. Mệt ơi là mệt nhưng quả là vui: Thế là tôi đã có thể làm như các bạn trong lớp của tôi rồi!

thanh hien
cop gì 2 lần vậy ạ?
1
0
thanh hien
04/04/2022 16:12:57
+2đ tặng

Tôi là Đê-rốt-xi, xin kể lại “Buổi học thể dục” sáng hôm ấy cho các bạn cùng nghe:

Sáng hôm đó, thầy giáo dẫn chúng tôi đến bên một cái cột cao, thẳng đứng. Bài học yêu cầu chúng tôi phải leo lên trên cùng và đứng thẳng người trên xà ngang.

Tôi và Cô-rét-ti leo lên như hai con khỉ. Xtác-đi thì có vẻ khó nhọc mới leo lên được. Ga-rô-nê thì rất thành thạo vì cậu ta rất giỏi trèo và khỏe nữa. Đến lượt Nen-li, cậu ta bị tật từ nhỏ, cậu được miễn tập nhưng cậu vẫn nằng nặc xin tập cho bằng được. Thầy giáo đồng ý. Thế là cậu ta bắt đầu leo. Cậu leo rất chật vật, mới được một nửa đường mà mồ hôi túa ra đẫm trán. Thầy giáo bảo cậu tuột xuống nhưng cậu vẫn cố sức leo. Trong chúng tôi, ai cũng sợ cậu bị tuột tay ngã xuống thì nguy nhưng miệng ai cũng la to: “Cố lên! Cố lên!” Nen-li rướn người và nhích lên từng tí một. Lát sau, cậu đã nắm chặt được cái xà. Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Thầy giáo khen: “Giỏi lắm! Thôi, con hãy xuống đi”.
Nhưng Nen-li còn muốn đứng lên cái xà ngang như mọi người khác. Sau vài lần cố gắng, cậu đặt được hai khuỷu tay, rồi hai đầu gối, cuối cùng là hai bàn chân lên xà. Thế là cậu đứng thẳng người lên, dù rất mệt nhưng gương mặt của cậu toát lên vẻ rạng rỡ, nhìn xuống chúng tôi. Tự nhiên không ai bảo ai, tất cả đều đồng thanh hô to: “Hoan hô Nen-li! Hoan hô Nen-li!”.

Đó là buổi học thể dục để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất. Tôi rất cảm phục sự cố gắng của Nen-li.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo