Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn miêu tả hình ảnh một người thân yêu và gần gũi nhất với em làm được việc tốt

Viết bài văn miêu tả hình ảnh một người thân yêu và gần gũi nhất với em làm được việc tốt
4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
152
1
0
_ღĐức Phátღ_
12/04/2022 19:53:20
+5đ tặng

Gia đình là điểm tựa của mỗi người. Bởi ở đó có những người luôn yêu thương, chăm sóc và bảo vệ chúng ta. Đối với em, bà ngoại chính là một người như vậy.

Năm nay, bà ngoại của em sáu mươi tuổi. Trước đây, bà em là một giáo viên tiểu học nhưng hiện tại bà đã về hưu. Bà của em có dáng người thanh mảnh. Khuôn mặt trái xoan đã in hằn dấu vết của thời gian. Mái tóc dài của bà giờ đã điểm những sợi tóc trắng. Nhưng với em, bà vẫn còn xinh đẹp lắm. Em thích nhất là nụ cười rạng rỡ của bà.

Bố mẹ thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Một tay bà đã chăm sóc em từ miếng ăn đến giấc ngủ. Bà thường kể có lúc em ốm, quấy khóc khiến mà mẹ em không sao giỗ được. Chỉ đến khi bà ngoại bế thì em mới chịu nín. Bà cũng là người luôn ở bên chứng kiến từng bước trưởng thành của em: lúc em tập đi, tập nói… Em vẫn nhớ những khi được ngủ cùng bà, nghe bà kể chuyện. Giọng kể của bà thật hấp dẫn. Những câu chuyện cổ tích mà bà kể đến bây giờ em vẫn còn thuộc lòng.

Điều quý giá nhất chính là bà đã dạy cho em nhiều bài học bổ ích. Bà dạy em phải biết tôn trọng mọi người xung quanh. Bà còn dạy phải biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Nhờ có bà mà em cũng tự giác hơn trong học tập. Có những khi gặp phải một bài tập khó, em cũng nhờ đến sự giúp đỡ của bà.

Bà ngoại của em là một người đàn bà tần tảo, lại hiền từ. Bà luôn bao dung cho những sai lầm của con cháu. Khi chúng em làm điều không tốt, bà lại khuyên bảo thật nhẹ nhàng để có thể giúp chúng em hiểu được lỗi lầm, từ đó ngày một tốt hơn. Những bài học mà bà đã dạy, em vẫn còn lưu giữ để sống thật tốt.

Em rất yêu quý bà ngoại của mình. Chính vì vậy, em luôn cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để bà vui lòng. Em luôn mong bà có thể thật khỏe mạnh để ở bên em thật lâu.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phùng Minh Phương
12/04/2022 19:53:58
+4đ tặng

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào

Tình mẹ thiết tha như dòng suối hiền ngọt ngào..."

   Làm sao diễn tả nổi cái cảm giác thổn thức trái tim khi thốt lên tiếng "Mẹ". Người đã mang nặng đẻ đau ta, rồi bên ta từ khi cất tiếng khóc đầu tiên . Chỉ có người ấy, luôn gần gũi, thân thiết, nhất là với đứa con gái của mình - đó là mẹ.

   Mẹ tôi đã ngoài 30, tuổi xuân thì của mẹ lướt nhanh và chúng đã trở thành vòng nôi ấm áp đưa tôi vào giấc ngủ dịu nồng . Đối với tôi, hình ảnh người mẹ thân thương luôn đậm đà, không bao giờ phai nhạt. Mẹ tôi xinh ấy chứ! Da mẹ tuy không trắng mịn mà là nước da dám nắng,bao bọc cả thân hình mong manh nhưng đầy nhiệt huyết của mẹ. Khuôn mặt tròn, được ôn gọn bằng mái tóc dài thướt tha, mượt mà và luôn thơm mùi bồ kết. Đôi mắt mẹ sâu thẳm, bên trong, nếu tôi nhìn vào, tôi sẽ thấy một biển trời nước mắt niềm đau và hạnh phúc của mẹ. Đôi môi luôn nở nụ cười thật duyên, thật ngọt ngào. Đôi bàn tay mẹ chai sạn theo tháng năm, mùa đông nó lạnh buốt lên, nhưng được mẹ ôm vào lòng, tôi thấy sao mà ấm thế! Trong vòng tay mẹ hiền, tôi thấy mình luôn được ấp ôm, che chở bởi một làn sóng tình yêu mãnh liệt trong người mẹ. 

   Mẹ tôi giọng nói trầm bổng, ấm áp, nó tùy từng lúc với tính cách nghiêm ngặt mà hiền hậu của mẹ. Giọng nói âu yếm mẹ dạy tôi phải làm người tốt, việc hay, người con chăm ngoan, người trò giỏi. Tôi luôn nghe theo lời mẹ dạy, bởi tôi biết những lời dạy đó không bao giờ sai, không bao giờ thừa. Hôm ấy, tôi chạy về ôm lấy mẹ và kể mẹ nghe về việc tôi đã giúp đội thanh niên trồng cây và dọn dẹp đường làng, phố . Mẹ lại nở nụ cười âu yếm và ôm tôi vào lòng " Con gái mẹ lớn rồi, giỏi thật đấy, con hãy làm thật nhiều việc tốt như vậy nữa nhé !" Đôi mắt mẹ hiền hậu cười híp lại , thật tươi. Mẹ vẫn như vậy, vẫn vòng tay kia mà sao hôm nay nó khác thế, nó như tỏa một sức mạnh kì diệu khắp người tôi, ấm áp, hạnh phúc, vui vẻ . Mẹ chải lại mái tóc rối của tôi rồi mỉm cười đứng dậy, dáng đi khoan thai nhẹ nhàng bước ra ngoài- mẹ đi chợ . Mẹ đã thưởng tôi bằng món ăn tôi thích nhất, trong bữa , mẹ còn kể thành tích của tôi cho bố và các em nghe để noi theo. Bố tôi cũng vui lây, khen ngợi tôi rất nhiều. Không những mẹ mà cả bố cũng cảm thấy phấn chấn, không hề có cảm giác mệt mỏi sau những giờ làm việc vất vả. 

    Tôi yêu mẹ hơn bao giờ hết, mẹ là người bạn tâm sự, là người thầy dạy tôi điều tốt, là người mẹ tuyệt vời . Mỗi khi nhìn thấy mẹ cười tươi như vậy, tôi chỉ muốn làm thật nhiều, thật nhiều việc tốt để ngày nào, nụ cười kia cũng không tắt khỏi khuôn mặt hiền hậu của mẹ.

0
0
ℯßℯ┊ℳ¡ų亗
12/04/2022 19:57:47
+3đ tặng
Người thân yêu nhất với em đó là mẹ em. Mẹ năm nay hơn 30 tuổi rồi. mái tóc mẹ dài óng ánh và luôn thơm ngát. vầng tráng mẹ cao thanh tú. Đôi mắt long lanh dịu dàng của mẹ khiến em cảm thấy ấm áp vô cùng . Có chuyện gì em cũng chia sẽ với mẹ, và mẹ luôn lắng nghe những lời tâm sự của. Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất.
0
0
trúc anh
12/04/2022 20:46:46
+2đ tặng

Người ta thường mơ ước nhiều và đôi khi mải mê kiếm tìm hạnh phúc mà không hay hạnh phúc luôn ở bên cạnh mình. Gần gũi nhất chính là cha mẹ của chúng ta. Được cha mẹ yêu thương với mỗi người con là hạnh phúc lớn nhất. Còn mẹ và cha, chỉ cần nhìn thấy con khôn lớn an bình là đủ. Đơn giản là một việc làm tốt cũng sẽ khiến mẹ cha vui vẻ. Hình ảnh mẹ khi em làm được một việc tốt vẫn luôn in đậm trong tâm trí em.

Thời gian không lâu trước đây, em đã làm được một việc tốt, việc làm không lớn nhưng mang ý nghĩa rất lớn với em. Trên con đường làng quen thuộc về nhà, em vô tình nhặt được một chiếc ví đánh rơi bên vệ đường. Trời nóng như đổ lửa, nhìn xung quanh lại không có ai, em nhớ lời mẹ dặn nhặt được của rơi phải trả cho người khác, không được tham lam nên loay hoay đưa đến chỗ các chú công an. Làm thủ tục và để lại họ tên xong, em vội vã đạp xe về nhà. Đã quá trưa, mẹ ở nhà sẽ chờ cơm và lo lắng. Bởi vì vừa làm một việc có ích, em cảm thấy lòng mình khoan khoái hơn, cái nắng nóng của mùa hè cũng dịu đi trong gió lộng.

Cánh cổng sơn gỗ trắng gần ngay trước mắt, em thấy dáng mẹ thấp thoáng trước mái hiên, ánh mắt mẹ vẫn trông ngóng về phía ngõ. Mãi đến khi em dắt xe vào, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Mẹ đỡ giúp em cặp sách trên lưng, nhẹ nhàng nhắc nhở: ”Trời nắng mà đi đâu về muộn thế con. Mồ hôi ướt hết cả áo rồi này. Ốm là bố lại mắng mẹ đấy nhé”. Em vâng dạ, cười hối lỗi rồi nhanh chóng thay quần áo, ăn cơm. Trên bàn ăn đầy những món ngon làm từ đôi bàn tay khéo léo của mẹ. Em vui vẻ đem việc làm trước đó kể cho mẹ nghe.

Hình ảnh mẹ sau đó vẫn vẹn nguyên trong kí ức của em. Ngay khi em vừa dứt lời, em thấy đôi bàn tay đang gắp thức ăn của mẹ khựng lại. Trên khuôn mặt trái xoan thân thuộc như bừng sáng lên, ánh mắt mẹ nhìn em đầy trìu mến và tự hào, mẹ nở một nụ cười. Nụ cười ấy tươi tắn và chứa đựng cả niềm tự hào của mẹ. Bao nhiêu vất vả, lo toan cho cuộc sống bộn bề thường ngày giây phút đó dường như tan biến hết chỉ còn lại nụ cười và niềm vui tỏa sáng. Mẹ ân cần gắp cho em thêm thức ăn, giọng nói vui vẻ hơn hẳn: “Con gái mẹ ngoan lắm. Như vậy mới là đứa trẻ tốt. Bố mẹ luôn hi vọng con trưởng thành tốt đẹp như thế. Mẹ rất vui vì con đã làm như vậy”. Được mẹ khích lệ, động viên, em chợt thấy việc làm nhỏ bé của mình ý nghĩa hơn gấp nhiều lần. Cả bữa cơm hai mẹ con không ngớt lời qua lại. Mẹ tận tình giảng cho em nhiều bài học làm người hơn bằng tất cả tình yêu và những năm tháng đã qua của mẹ. Em chăm chú lắng nghe và ghi nhớ. Khung cảnh hài hòa đến nao lòng giữa cái oi bức. Gió lùa qua khe cửa mang theo cái mát rượi và hơi thở của hạnh phúc.

Tối hôm ấy, chủ nhân chiếc ví tìm đến nhà em để cảm ơn khiến gia đình em càng thêm niềm vui. Người làm rơi ví là một cô công nhân trên đường đưa con trai đi khám bệnh. Mẹ trò chuyện với cô ấy một lúc lâu mới tạm biệt. Em thấy hình như mẹ còn vui hơn trước. Mẹ bất ngờ ôm em vào lòng, xoa mái tóc dài của em. Em vẫn nhớ như in lời nói mẹ thì thầm lúc ấy. Mẹ nói “Cảm ơn con, cảm ơn con gái vì con đã trưởng thành như vậy. Con là niềm tự hào của bố mẹ. Mẹ yêu con”. Vòng tay mẹ thêm chặt hơn, yêu thương ngọt ngào thấm dần vào trong tim. Mẹ thực sự là hình ảnh đẹp nhất.

Mẹ gọi điện cho bố và khoe với bố thành tích của em. Suốt cuộc điện thoại, nụ cười luôn nở trên đôi môi mẹ. Em chống cằm nhìn theo, khóe môi cũng bất giác treo lên một nụ cười. Thì ra mình có thể đem đến niềm vui cho bố mẹ như vậy, dù cho chỉ là một hành động nhỏ xíu trong cuộc sống này.

Sau này, em luôn khắc ghi hình ảnh mẹ lúc ấy để giữ động lực cho bản thân sống và rèn luyện tốt hơn. Hình ảnh mẹ lúc em mắc lỗi và hình ảnh mẹ khi em làm được việc tốt hài hòa trong tâm trí, nhắc nhở em phải sống tốt từng ngày. Sống cho mình và sống để xứng đáng với niềm tin của bố mẹ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×