Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi sáu tuổi; nhưng khuôn mặt mẹ vẫn lưu lại vẻ đẹp của một thời tuổi trẻ. Ngắm nhìn ảnh mẹ khi còn là sinh viên Trường Đại học Sư phạm, tôi đã nhận thấy rất rõ vẻ đẹp dịu dàng của mẹ hiện trên khuôn mặt. Bố tôi thường kể lại là lần đầu tiên gặp mẹ, bố đã rất ấn tượng bởi khuôn mặt trắng trẻo, bầu bĩnh, tròn như trăng rằm với mái tóc thả xõa ngang vai của mẹ. Khuôn mặt ấy có sống mũi thẳng, gọn và thanh tú, đôi mắt lá răm sáng toát lên sự thông minh, ánh mắt nhìn đằm thắm, dịu dàng và đôi môi hồng hồng thường nở nụ cười e thẹn, kín đáo nhưng vẫn để lộ chiếc răng khểnh rất có duyên. Hồi bố mẹ mới quen nhau, mỗi khi gặp bố mẹ thường ngượng nghịu, khuôn mặt đỏ bừng lên, hàng mi đen khẽ chớp ánh mắt nhìn lảng ra xa, miệng mím lại rất có duyên.