“Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Vương trên tóc thầy…”
(Bụi phấn)
Khi nghe bài hát này này, tôi lại cảm thấy bồi hồi. Tôi nhớ về mái trường cấp hai thân yêu với những kỉ niệm thật đẹp đẽ.
Ngôi trường được xây dựng được hơn mười năm. Trường được bảo vệ bởi một bức tường hình vuông kiên cố. Cổng trường rộng lớn, uy nghi như một vị tướng hùng dũng oai phong lẫm liệt vậy.. Bên trong, các dãy nhà được sơn màu vàng, với mái ngói đỏ tươi. Các phòng học bên trong đều được trang bị đầy đủ thiết bị.
Sân trường là nơi rộng rãi nhất. Toàn bộ sân được đổ bê tông phẳng lì. Các bồn cây trong sân được sắp xếp thẳng hàng với nhau như những cánh tay lớn cùng đang nắm tay nhau lại.. Dưới sân trường, chúng tôi đã có những giờ giải lao thật bổ ích, cùng với những kỉ niệm vui vẻ bên bạn bè được trải nghiệm cũng như có những bài học quý giá mà chắc tôi sẽ mãi ko quên.Haizzz mái trường này, những tuổi thơ, những niềm vui đã làm tôi phải nhớ kĩ trong tâm trí như in.
Kỉ niệm về ngày khai trường đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ. Ngôi trường vào ngày khai giảng hôm đó đối với tôi thật khác lạ. Sân trường được quét dọn sạch sẽ và được phủ đầy các hàng ghế đỏ như son dành cho học sinh. Sau tiết mục chào cờ, lần lượt là những lời phát biểu của thầy hiệu trưởng, lời dặn dò cố gắng học tập để trở thành tương lai của đất nước của thầy tôi vẫn ghi nhớ.
Dưới mái trường này, chúng tôi đã được các thầy cô dạy dỗ nên người. Hình ảnh cô giáo chủ nhiệm luôn ân cần, quan tâm tới tôi và tôi xem tất cả các thầy cô ấy như ánh sáng đã thắp sáng lên trong tâm trí tôi những bài học quý giá, thắp sáng tinh thần yêu nước của tôi... . Hay cả những giờ giải lao cùng bạn bè vui chơi. Lớp học đã trở thành một tập thể đoàn kết vững mạnh như những viên đá. Những người bạn thân thiết đã gắn bó cùng nhau suốt bốn năm liền với thật nhiều kỉ niệm vui, buồn...
Đối với tôi, mới chỉ gắn bó hơn một năm, nhưng mái trường thân yêu như đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Tôi mong sau mỗi ngày đến trường sẽ có thêm thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ hơn cũng như nhiều bài học để tôi sẽ trở thành một con người sống có ích cho nước nhà. Dù mai có rời xa ngôi trường này để đến với nhiều ngôi trường khác thì mỗi ngôi trường như vậy tôi sẽ ko bao h quên những kĩ niệm đẹp đẽ này và những ngôi trường khác nữa. Vì ngôi trường nào cũng là những ngôi nhà, những nơi giúp tôi tiến tới tương lai tốt hơn, và đặc biệt tôi sẽ nhớ ngôi trường này nơi đầu tiên đã mở ra trong đầu tôi một bầu trời tri thức. Tôi hứa sẽ mãi nhớ kĩ như in những bài học, kĩ niệm đẹp đẽ vô cùng và ngày càng học giỏi hơn nữa để không phụ lòng những ngôi nhà, những thầy cô.
^^Chấm điểm cho mềnh với ạ, mình xin lỗi vì giải hơi lâu