Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Vào mỗi thứ hai đầu tuần em luôn chủ động đi sớm hơn mọi ngày, bởi với trách nhiệm là một liên đội trưởng của trường, phụ trách công tác chuẩn bị cho lễ chào cờ đầu tuần nên em phải đi từ rất sớm.
Hôm nay trời rất đẹp, đồng hồ điểm 7 giờ và nắng lên nhẹ, gió mát khẽ thổi, em nghĩ thầm hôm nay sẽ không phải chăng bạt để ngồi chào cờ nữa. Em cùng thầy phụ trách chuẩn bị loa, micro, bục phát biểu, bục để tượng Bác Hồ và một lọ hoa nhỏ để ở bục phát biểu. Lá cờ đỏ tươi thắm tung bay trong gió giống như cánh đang vẫy gọi các bạn học sinh vào trường vào lớp, đi theo tiếng gọi ấy là những cô cậu học trò trong tà áo trắng tinh khôi quàng trên vai khăn đỏ rực rỡ hân hoan bước vào trường. Trống vào tiết học cũng là lúc các hàng ghế nhựa dưới sân trường đã kín người ngồi, phía trên bàn ghế giáo viên cũng đã đầy đủ, bước vào buổi lễ chào cờ. Trong giây phút bài Quốc ca vang lên, cả trường đồng thanh cất tiếng hát, tiếng hát ấy vang vong, bay cao, bay xa chứa đựng niềm tự hào, tình yêu quê hương đất nước và ý chí vươn lên trong học tập của mỗi thầy cô và học sinh. Buổi chào cờ hôm nay có phần giới thiệu một giáo viên mới của trường, đó là một cô giáo rất trẻ, mới tốt nghiệp đại học, cô xinh xắn và còn hát rất hay, em thầm nghĩ không biết lớp mình có may mắn được cô dạy không.
Sau 45 phút, tiết chào cờ đã diễn ra thành công tốt đẹp, tuy đã làm công tác chào cờ nhiều năm nhưng đối với em mỗi giờ chào cờ đều mang đến những cảm giác khác nhau. Mọi người đã trở về lớp, em cũng về lớp để bắt đầu một buổi học đầu tuần.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |