Đọc xong bài thơ "Ra vườn nhặt nắng " của Nguyễn Thế Hoàng Linh để lại cho chúng ta rất nhiều cảm xúc. Bài thơ với những hình ảnh, ngôn ngữ đơn giản và dễ hiểu. Mở đầu đó là hình ảnh người ông đi nhặt nắng vào một buổi chiều. Hình ảnh người ông thơ thẩn, thẩn thơ ở ngoài vườn. Người ông hiện lên chúng ta được biết qua câu thơ " ông không còn trí nhớ, có thể bây giờ ông không còn nhớ về mọi người, nhớ về những ký ức đẹp. Tuổi già khiến ông mất đi những gì đã là ký ức, là kỉ niệm nhưng thay vào đó chính là tình yêu của ông. Tình yêu của ông với thiên nhiên, với cuộc sống, với những đứa cháu của mình. Nhân vật bé xuống hiện với hành động nhặt chiếc lá và che lên vệt nắng. Hình ảnh nắng vàng trải dài khắp vườn. Ông nhặt đến gần và nhặt lên chiếc nắng qua chiếc lá. Đó cũng là lúc sắp bước sang thu. Ánh nắng vừa đủ, nhẹ nhàng, dịu dàng và tỏa khắp sân. Đây là một bài thơ thiếu nhi rất nhẹ nhàng và tình cảm.