Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn (khoảng 200 chữ) lá thư gửi thầy cô nhân ngày 20 - 11

viết bài văn ( khoảng 200 chữ) lá thư gửi thầy cô nhân ngày 20-11
3 trả lời
Hỏi chi tiết
875
1
0
Trường An
06/11/2022 20:11:23
+5đ tặng

Em viết thư này thăm cô khi không khí náo nức của ngày 20/11 đang tới gần. Từng đợt gió heo may thổi về mát rượi làm em nhớ cô và các bạn, nhớ không khí ồn ã của phố thị và sân trường cũ đầy tiếng reo cười của các bạn.

Nhân ngày 20/11 để tỏ lòng biết ơn, em kính chúc cô mạnh khỏe, hạnh phúc và gặp nhiều niềm vui. Em cảm ơn cô về khoảng thời gian qua đã cho em tri thức. Em chuyển về trường mới được xếp vào lớp 3/1. Lớp có truyền thống có nhiều học sinh đội tuyển giỏi. Em thật may mắn và càng nhớ cô, nhờ cô đã đặc biệt quan tâm mà em đủ sức học tốt, tham gia vào đội tuyển. Chúng em thường học thêm chương trình nâng cao vào ngày thứ tư và thứ năm hàng tuần cô ạ. Thầy giáo dạy chúng em rất nghiêm khắc nhưng thầy thường kể chuyện lạ thế giới cho chúng em nghe sau hai tiết học căng thẳng. Càng mến thầy giáo mới bao nhiêu, em càng nhớ cô bấy nhiêu. Cô vẫn khoẻ và vẫn dạy lớp 3A chứ cô? Tết này nếu thời gian cho phép, em được mẹ cho về thành phố, em sẽ đến thăm cô, cô nhé!

Em xin phép cô dừng bút. Em xin kính chúc cô và gia đình vui khoẻ, mọi sự đều vui vẻ, may mắn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phùng Minh Phương
06/11/2022 20:11:37
+4đ tặng

Suốt những năm tháng đi học, chúng em được học rất nhiều thầy cô. Mỗi người để lại trong lòng chúng em những ấn tượng riêng, hoặc ít, hoặc nhiều, có tốt, có không tốt, và có những người thầy đặc biệt mà trong lòng chúng em chính là người tốt nhất trong những người tốt nhất.

Một giáo viên tốt có thể làm nên một năm học tuyệt vời cho chúng em, và đôi khi chúng em thật may mắn vì được gặp nhiều hơn một người thầy như vậy.

Những người thầy tuyệt vời ấy luôn nỗ lực hết mình để kết nối và thấu hiểu học trò, và chúng em không biết phải làm cách nào để bày tỏ hết những lời biết ơn sâu sắc nhất đối với họ.

Vì vậy, em viết lá thư này, gửi tới những người thầy tuyệt vời đã:

Nghiêm khắc với chúng em

Đôi lúc em chỉ cần một ngoại lực thúc giục em, một ai đó bảo em ngồi xuống học bài và sát sao với em.

Em biết ơn những lần thầy phê bình và nhận xét đầy tính xây dựng, cho dù điều ấy có nghĩa là em phải học chăm gấp đôi để được điểm tốt.

Cảm ơn thầy đã nghiêm khắc với em vì thầy biết điều đó sẽ làm em tốt hơn.

Thẳng thắn với em

Bài tập mà nửa đêm ngay trước ngày phải nộp em mới bắt đầu làm, em biết nó không tốt. Cám ơn thầy đã thẳng thắn nhận xét và giúp em khiến nó tốt hơn.

Động viên em

Với hàng chục môn học và đống bài tập mỗi môn, chúng em rất dễ căng thẳng và mệt mỏi. Cảm ơn thầy đã giúp em có động lực không ngừng khi phải đối mặt hàng đống bài tập, hoặc ngay cả khi em được nghỉ lễ.

Khiến lớp học thật vui vẻ

Đôi khi lớp học thực sự rất buồn chán, cả thầy và trò đều biết điều đó. Nhưng thầy luôn tạo ra niềm vui và giúp chúng em tham gia vào các hoạt động trong lớp, biến việc - một việc mà vốn em chẳng thích thú gì - trở nên thật vui vẻ.

Cảm ơn thầy đã dành thêm thời gian và công sức cho những việc ấy, nhờ vậy chúng em vừa có thể học những gì mà chúng em buộc phải học, lại tìm được niềm vui từ đó.

Dạy cho chúng em những bài học cuộc đời

Không biết thầy có nhận ra hay không, nhưng thầy đã dạy chúng em không chỉ môn học trên lớp. Những người thầy tuyệt vời nhất là người đưa ra những lời nhận xét, lời khuyên, lời ngợi khen có thể ảnh hưởng và khắc trong tâm trí học sinh đến hết cuộc đời.

Cảm ơn thầy vì đã là một trong những người thầy như vậy.

Cho em những lời khuyên

Không phải giáo viên nào cũng có thể làm một chuyên gia tâm lý, nhưng thầy không nằm trong số đó. Cám ơn thầy vì những lời khuyên về vấn đề em gặp phải.

Kiên nhẫn với chúng em

Hầu như chẳng có điều gì đến với ai một cách tự nhiên. Cảm ơn thầy đã luôn là người thầy tốt cho em cảm giác rằng bất cứ khi nào em cần giúp đỡ, em đều có thể tìm đến thầy, và em sẽ có thể vượt qua khó khăn.

Chịu đựng lũ học trò chúng em

Không phải ai cũng có thể chịu đựng một lũ nhóc suốt cả ngày, nhưng thầy là hoàn toàn có năng khiếu. Cảm ơn thầy đã chịu đựng được tất cả lũ học trò chúng em, từ những đứa học sinh im lìm, trầm lặng đến những cậu học trò siêu quậy và chuyên nghịch phá.

Đam mê với nghề dạy học

Chắc thầy cũng biết có những giáo viên, không thực sự muốn làm giáo viên. Nhưng thầy là một người có niềm yêu thích và đam mê với nghề giáo đến mức chúng em đều có thể cảm nhận, và điều đó khiến chúng em hào hứng hơn trong giờ học.

Cảm ơn thầy đã để đam mê của mình tỏa sáng.

Cống hiến tất cả thời gian

Em không thể tưởng tượng được thầy phải dành ra bao nhiêu giờ trong quỹ thời gian rảnh để chấm điểm bài kiểm tra, làm đề thi, soạn giáo án.

Thậm chí thầy còn dành cả tiền của mình để tạo những hoạt động vui nhộn cho lớp, mua thêm dụng cụ học tập, hoặc thưởng cho chúng em những buổi tiệc bánh kẹo. 

Cảm ơn vì thời gian và công sức mà thầy đã dành cho lớp học. 

Làm chúng em cười 

Mỗi khi thầy kể một câu chuyện cười hài hước, đùa giỡn, hoặc mắc sai lầm ngồ ngộ, thầy luôn làm chúng em cười. Cảm ơn thầy vì những niềm vui ấy, bất kể là thấy cố ý hay vô tình tạo nên.

Thầy đã cống hiến quá nhiều để trở thành một người thầy tuyệt vời nhất có thể, chúng em thấy rõ điều đó. 

Được học thầy quả thực là đặc ân với chúng em, chúng em thích mỗi bài giảng của thầy, và thực sự muốn thầy biết rằng, mỗi khi nghĩ đến người thầy tuyệt vời nhất mà em từng được học, em sẽ nghĩ ngay đến thầy.

Kính thư,

Học trò

0
0
_Jiro_
06/11/2022 20:12:03
+3đ tặng

Cô ơi! Con đang ngồi trong giảng đường viết thư cho cô. Được trở thành sinh viên trường Đại học Ngoại Thương là một giấc mơ đã trở thành hiện thực. Trường học rất đẹp, các bạn rất thân thiện và giáo viên luôn chỉ bảo con tận tình. Nhưng đối với con, không một người giáo viên nào có thể chiếm vị trí quan trọng trong trái tim con hơn cô đâu cô ạ.

Chỉ còn ít ngày nữa là đến 20/11, con lại nhớ đến ngày này năm ngoái và thấy thật xấu hổ. Hồi đó con rất lười học, trong lớp lúc nào cũng lầm lì, đến trường thì chẳng bao giờ chấp hành nội quy…khi ấy con thật đáng trách phải không cô? Các thầy cô giáo thường xuyên nói về con với một vẻ không hài lòng. Chỉ có cô luôn giữ thái độ ân cần với con, và con nhìn thấy trong ánh mắt cô sự lo lắng của người mẹ với đứa con gái hư của mình.

Con hiểu vì sao cô lại lo cho con. Con biết năm ngoái là năm cuối cấp và con có hai kỳ thi lớn trước mặt – kì thi tốt nghiệp THPT và kì thi đại học. Con cũng hiểu hậu quả của việc thi trượt là như thế nào. Con hiểu hết cô ạ, nhưng con vẫn sống bất cần như vậy, cô cũng thấy lạ phải không cô?

Bạn bè con, cả các thầy cô giáo cũng rất ngạc nhiên vì không hiểu sao một học sinh đứng nhất lớp năm lớp 11 như con lại có thể bê tha như vậy vào năm lớp 12 – năm học quan trọng nhất của đời học sinh. Nhưng sau một vài phút ngạc nhiên và những lời xì xào bàn tán với vẻ khó chịu thì mọi người lại chuyển sang chủ đề khác chứ không ai thèm quan tâm tại sao con lại đổ đốn như vậy. Không ai cả, trừ cô.

Con cảm ơn cô đã tìm hiểu mọi chuyện và giơ một cánh tay kéo con dậy đúng lúc. Con nhớ đó là hôm 20/11, sau khi buổi lễ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam kết thúc, cô đã ngồi nói chuyện với con. Câu đầu tiên cô bảo con không phải là một lời “chất vấn” tại sao dạo này lười học mà là một lời hỏi thăm ân cần: “Ngọc à, dạo này con gầy quá. Có chuyện gì thế con?” Bỗng dưng con thấy mắt mình cay cay, và con đã khóc. Con khóc một cách vô thức. Con khóc mà không hiểu vì sao.

Con khóc những giọt nước mắt tủi thân. Và cô đã ôm con vào lòng. Ngày hôm ấy con đã kể cho cô nghe mọi chuyện. Năm con học lớp 12, bố mẹ con li dị, chị gái con đi du học ở nước Mỹ xa xôi. Mẹ con lại bận rộn cả ngày nên trong căn nhà rộng tuênh huênh chỉ có một mình con. Con đã rất buồn, và càng buồn hơn khi cảm thấy không có ai quan tâm tới mình. Con sinh ra bất cần đời từ đó. Con không thèm học, không thèm chấp hành nội quy. Con phớt lờ mọi sự nhắc nhở. Con đã đổ đốn như thế đấy.

Kể hết cho cô nghe, con tưởng rằng cô sẽ mắng con. Nhưng không, con nhớ cô đã khóc và ôm con vào lòng. Cô là người duy nhất thông cảm và hiểu con. Cô chỉ nói một câu duy nhất: “Khổ thân con tôi.” Khi con ra về, con vẫn thấy cô khóc, và lần đầu tiên trong năm lớp 12, con biết mình đã sai. Cô không trách cứ gì, cũng không bảo con phải thế này thế kia, nhưng cô vẫn khiến con bừng tỉnh và nhận ra mình phải làm gì.

Những giọt nước mắt cảm thông của cô đã sưởi ấm trái tim lạnh giá của con. Con biết rằng vẫn có người quan tâm và yêu thương mình. Và con tự hứa với bản thân từ giờ sẽ không để cô phải buồn, phải khóc vì mình. Con quyết tâm sẽ làm cho cô vui và tự hào về con như ngày trước.

Hôm sau đến lớp, các bạn rất ngạc nhiên khi thấy con mặc đồng phục chỉnh tề và đến trường từ sớm. Trong giờ, con giơ tay phát biểu và đã được điểm mười vì câu trả lời chính xác. Các bạn vỗ tay hoan hô, cô Thanh dạy Sinh nhìn con với vẻ hài lòng. Những ngày sau cũng vậy, con chăm chỉ học hành và luôn là người giải những bài toán hóc búa nhanh nhất lớp. Các thầy cô lại khen con thay vì than phiền, các bạn lại trò chuyện cùng con thay vì bàn tán xì xào về con.

Con nhớ cô đã cười và nói: “Ngọc ơi, con không biết cô mừng thế nào đâu. Con đã trở lại là con thật rồi”. Con đã cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô và con đã thành công. Kết quả kỳ thi tốt nghiệp của con cao nhất lớp và con đã đỗ vào trường đại học con hằng mơ ước. Tất cả là nhờ có cô, cô ạ. Cô đã kéo con lên từ đường trượt dài tạo nên từ sự yếu đuối của con. Nếu cô không ôm con vào lòng và hỏi han con hôm ấy thì hôm nay có lẽ con đang ở một nơi nào đó chứ không phải ở đây – trong giảng đường của trường ĐH Ngoại Thương.

Nhân ngày 20/11, con chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cô, chúc cô luôn trẻ trung, khoẻ mạnh và giữ được trái tim nhiệt huyết với nghề. Cô ạ, không chỉ có ngày 20/11 đâu mà ngày nào trong năm con cũng nhớ đến cô. Con đã coi cô là mẹ của mình từ ngày 20./11 năm ngoái khi cô nói với con: “Khổ thân con tôi!” - lời nói đã sưởi ấm trái tim con. Cô ơi, hôm nay con muốn nói với cô một câu mà con đã định nói từ rất lâu rồi: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rất nhiều!

Tôi đã khóc khi đọc bức thư này - bức thư được viết nên bằng cảm xúc yêu thương, kính trọng đến cô giáo mình từ đáy lòng của cô trò nhỏ. Tôi đã hiểu mẹ tôi là người giáo viên tuyệt vời đến nhường nào. Mẹ cũng là cô giáo đặc biệt nhất của tôi – người đầu tiên dạy tôi biết đọc, biết viết; người dạy tôi những bài học đạo đức không có trong sách vở; người luôn ở bên nâng tôi dậy mỗi khi tôi sắp khuỵu chân ngã.

Tôi vội chạy đến ôm mẹ và nói: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rất nhiều!”. Và tôi thấy từ khoé mắt mẹ lăn xuống những giọt lệ tự hào và hạnh phúc.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Tổng hợp Lớp 10 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư