Một trong những điều khiến tôi lưu luyến nhất vào thời học sinh đó là những giờ chào cờ vào buổi sáng thứ hai hàng tuần. Khi tiếng trống báo hiệu giờ tập trung vừa dứt, lớp nào lớp nấy tấp nập ổn định vị trí, xếp hàng ngay ngắn, đầy đủ để bắt đầu buổi chào cờ. Cô giám hiệu đứng trên bục cao, cất tiếng hô vang “Chào cờ, chào!” nối theo sau là tiếng nhạc của bài hát “Quốc ca” hào hùng vang lên. Các bạn hoc sinh ai cũng đứng nghiêm trang, mắt hướng về phía quốc kỳ đang được kéo lên ngày một cao, đồng thanh hát theo lời Quốc ca một cách rõ ràng. Bài hát kết thúc cũng là lúc giờ sinh hoạt của toàn trường bắt đầu. Lần lượt các thầy cô, các bạn học sinh của lớp trực tuần lên thông báo về nề nếp, học tập của toàn trường trong một tuần vừa qua, các tiết mục văn nghệ, vui chơi, giải trí cũng diễn ra hết sức sôi nổi, vui vẻ. Giờ chào cờ kết thúc cũng là lúc chúng tôi trở về lớp và bước vào tiết học đầu tiên. Đó luôn là những sự khởi đầu cho một tuần học và làm việc mới đầy bổ ích và lý thú.