Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đề: Mỗi sáng thứ hai trường em đều tổ chức buổi chào cờ đầu tuần

Đề: Mỗi sáng thứ hai trường em đều tổ chức buổi chào cờ đầu tuần. Thầy (hoặc cô hiệu trưởng) thường lên phát biểu .Em hãy tả lại thầy (hoặc cô hiệu trưởng) trong lúc đó
Giúp mình với!!!
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
88
1
0
Ngọc Bích
15/01/2023 10:28:50
+5đ tặng
 Sáng thứ hai nào cũng vậy, em đến trường sớm hơn mọi ngày để dự buổi lễ chào cờ đầu tuần của trường. Lúc này, ông mặt trời vừa ló rạng, tròn như một quả cầu lửa. Tiết trời vẫn còn se se lạnh. Trên những chiếc lá, những giọt sương đêm đọng lại được bình minh rọi sáng, trông chúng như những hạt hồng ngọc phát ra những tia óng ánh. Đâu đó, những chú chim sẻ chuyền từ cành này sang cành nọ, miệng ríu rít hót ca chào mừng ngày mới.
 

Sau hai ngày nghỉ là thứ bảy và chủ nhật để thư giãn đầu óc và dành thời gian cho các hoạt động vui chơi, em chuẩn bị cho một tuần học mới và đầu tiên đó là buổi lễ chào cờ vào buổi sáng thứ hai. Sáng em dậy sớm, chuẩn bị sách vở đầy đủ và không quên mặc quần sẫm màu với áo trắng là trang phục quy định của nhà trường vào mỗi buổi thứ hai hàng tuần, khăn đỏ, mũ ca nô và ghế nhựa đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Em đến trường sớm hơn mọi khi vì lớp em hôm nay có lịch trực tuần. Công việc của lớp trực tuần là chuẩn bị cơ sở vật chất cho buổi lễ chào cờ như: khiêng bàn ghế, chuẩn bị hoa và khăn trải bàn đầy đủ. Đến lớp các bạn đã đến đông đủ và bắt đầu công tác chuẩn bị, lớp trưởng phân công thành các nhóm mỗi nhóm một việc, nhóm thì khiêng bàn ghế, nhóm chuẩn bị hoa, khăn trải bàn, trống và cờ. Riêng về việc chuẩn bị loa đài thì do quá nặng và cồng kềnh nên cô tổng phụ trách phân công các anh chị lớp trên làm giúp.
 

Lát sau, sân trường đã nhộn nhịp hẳn lên. Đúng bảy giờ, ba tiếng trống báo hiệu dõng dạc vang lên. Ai nấy đều gọn gàng trong bộ sơ mi trắng, quần xanh, váy xanh. Riêng các khối lớp ba, bốn, năm lại được tô điểm thêm chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai, trông bạn nào cũng dễ thương, dễ mến. Mọi người nhanh chóng đứng vào vị trí quy định. Hiệu lệnh của thầy Tống phụ trách Đội vang lên mạnh mẽ: “Chào cờ. . Chào!”. Hàng loạt cánh tay đưa lên, hàng nghìn con, mắt hướng về lá Quốc kì.

Bài Quốc ca hùng tráng cất lên. Lúc này, trước mắt em như hiện ra cảnh đoàn quân Việt Nam thắng trận đang rầm rập tiến về quảng trường Ba Đình lịch sử đế nghe Hồ Chủ tịch đọc bản tuyên ngôn độc lập. Lá cờ đỏ sao vàng được hai bạn nữ trong đội nghi thức từ từ kéo lên theo nhịp đi của bài hát. Nhìn lá cờ kiêu hãnh tung bay trong gió, lòng em thấm thía một nỗi biết ơn đối với các vị anh hùng đã xả thân vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì cuộc sống thanh bình của chúng em hôm nay và của muôn vạn ngày sau.
  

Kết thúc bài Quốc ca, chúng em lại hát tiếp bài Đội ca. Nhịp trống dồn dập như khơi dậy mạch truyền thống ngàn xưa của cha anh mà lớp trẻ hôm nay đang tiếp bước, như thôi thúc động viên cổ vũ chúng em. Thật là tự hào và cũng thật là kiêu hãnh về thế hệ trẻ Việt Nam xưa và nay đã không hổ thẹn với cha anh. Bất chợt, em nhớ đến câu thơ của bác Tố Hữu:
 Buổi lễ chào cờ diễn ra thường xuyên trong đời học sinh nên có thể chúng ra chỉ coi đó là một điều bình thường. Nhưng hãy nhớ rằng, khi không còn ngồi trên ghế nhà trường, thì cũng không con một buổi lễ chào cờ nào nữa....

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Hạnh Trần
15/01/2023 10:34:37
+4đ tặng

“Tiến lên! Cùng tiến lên! Nước non Việt Nam ta... vững bền!!”

Là học sinh, chắc ai ai cũng đã quen thuộc với những ca từ trên. Mỗi giờ sinh hoạt dưới cờ sáng thứ hai, những lời ca ấy lại vang lên hùng hồn, tha thiết giữa sân trường tôi.

Đầu tuần, bạn học sinh nào cũng đến trường sớm hơn mọi ngày. Khi tôi bước qua cánh cổng sừng sững, mọi thứ vẫn như còn đang mơ màng say giấc. Hàng ghế đá lặng im. Hàng cây không một chút xao động. Những ô cửa lớp vẫn còn khép chặt. Chỉ có một vài cánh chim đang chao liệng giữa không trung. Vòm trời thu còn vấn vương cơn mưa đêm qua nên nó giữ lại cho mình vô vàn chòm mây xám bạc.

“Tùng! Tùng! Tùng!” Tiếng trống trường cất lên báo hiệu còn đôi mươi phút nữa giờ học sẽ bắt đầu. Tiếng trống đánh thức ngôi trường. Các bạn học sinh đến lúc một đông. Khán đài trên sân trường đã vang lên những khúc nhạc đến trường vui tươi. Lớp trực tuần đang miệt mài xếp những hàng ghế đỏ thẳng tắp. Các lớp xếp hàng đi xuống chỗ của lớp mình. Thầy cô giáo cũng ngồi vào vị trí của mình ở hai phía khán đài. Sau khi đã ổn định hàng lối, bạn Liên Đội trưởng hô vang “Chào cờ, chào!”. Ai nấy đều đưa bàn tay nho nhỏ của mình lên ngang vầng trán đề chào cờ. Đội trống bắt đầu dội lại những nhịp trống rền vang. Lúc này, những gương mặt ngộ nghĩnh, thơ ngây, đáng yêu thường ngày bỗng trở nên nghiêm túc. Bài hát “Quốc ca” được chúng tôi hát lớn, vang vọng. Sau bài hát ấy, chúng tôi lại đồng ca bài “Đội ca”. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như biết chúng tôi đang nghiêm trang nên cũng lặng lẽ đu đưa theo gió. Thời khắc của lễ chào cờ kết thúc, bạn Liên Đội trưởng tổng kết và nhận xét hoạt động của Liên Đội trong tuần vừa qua. Tiếp sau đó, cô hiệu trưởng tôi lên phát biểu ý kiến trong tuần vừa qua và khen những bạn đạt thành tích tốt trong tuần vừa rồi. Cô hiệu trưởng trường tôi rất xinh với mái tóc ngắn ngang vai. Nước da cô trắng hồng, bàn tay cô thanh mảnh, mểm mại. Cô luôn nhấn mạnh nội dung quan trọng trong tuânf và mong mọi người sẽ cố gắng hơn tròng tuần tới.

Lúc này, mặt trời đã lên cao hơn. Nắng hắt vào ô cửa lớp những tia sáng chói chang. Nắng đùa vui trên mái tóc, trên chiếc khăn quàng đỏ của các bạn học sinh. Một cánh chim vừa sà xuống sân rồi vụt bay cao lên không trung. Hi vọng rằng, cánh chim sẽ mang theo ước mơ của chúng tôi đi khắp mọi miền.

Bác trống lại cất vang lần nữa báo hiệu giờ sinh hoạt dưới cờ kết thúc. Giờ sinh hoạt ngắn ngủi nhưng đã đem đến cho tôi và các bạn học sinh nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Năm học cuối cấp đã bắt đầu, rồi mai kia, chúng tôi sẽ phải xa mái trường, tôi sẽ nhớ mãi ngôi trường thân thương này, nhớ mãi cô thầy, bè bạn và nhớ mãi những giờ chào cờ lí thú dưới “hàng cây xanh thắm”.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×