Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Sau hai ngày nghỉ là thứ bảy và chủ nhật để thư giãn đầu óc và dành thời gian cho các hoạt động vui chơi, em chuẩn bị cho một tuần học mới và đầu tiên đó là buổi lễ chào cờ vào buổi sáng thứ hai. Sáng em dậy sớm, chuẩn bị sách vở đầy đủ và không quên mặc quần sẫm màu với áo trắng là trang phục quy định của nhà trường vào mỗi buổi thứ hai hàng tuần, khăn đỏ, mũ ca nô và ghế nhựa đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Em đến trường sớm hơn mọi khi vì lớp em hôm nay có lịch trực tuần. Công việc của lớp trực tuần là chuẩn bị cơ sở vật chất cho buổi lễ chào cờ như: khiêng bàn ghế, chuẩn bị hoa và khăn trải bàn đầy đủ. Đến lớp các bạn đã đến đông đủ và bắt đầu công tác chuẩn bị, lớp trưởng phân công thành các nhóm mỗi nhóm một việc, nhóm thì khiêng bàn ghế, nhóm chuẩn bị hoa, khăn trải bàn, trống và cờ. Riêng về việc chuẩn bị loa đài thì do quá nặng và cồng kềnh nên cô tổng phụ trách phân công các anh chị lớp trên làm giúp.
Lát sau, sân trường đã nhộn nhịp hẳn lên. Đúng bảy giờ, ba tiếng trống báo hiệu dõng dạc vang lên. Ai nấy đều gọn gàng trong bộ sơ mi trắng, quần xanh, váy xanh. Riêng các khối lớp ba, bốn, năm lại được tô điểm thêm chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai, trông bạn nào cũng dễ thương, dễ mến. Mọi người nhanh chóng đứng vào vị trí quy định. Hiệu lệnh của thầy Tống phụ trách Đội vang lên mạnh mẽ: “Chào cờ. . Chào!”. Hàng loạt cánh tay đưa lên, hàng nghìn con, mắt hướng về lá Quốc kì.
Bài Quốc ca hùng tráng cất lên. Lúc này, trước mắt em như hiện ra cảnh đoàn quân Việt Nam thắng trận đang rầm rập tiến về quảng trường Ba Đình lịch sử đế nghe Hồ Chủ tịch đọc bản tuyên ngôn độc lập. Lá cờ đỏ sao vàng được hai bạn nữ trong đội nghi thức từ từ kéo lên theo nhịp đi của bài hát. Nhìn lá cờ kiêu hãnh tung bay trong gió, lòng em thấm thía một nỗi biết ơn đối với các vị anh hùng đã xả thân vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì cuộc sống thanh bình của chúng em hôm nay và của muôn vạn ngày sau.
Kết thúc bài Quốc ca, chúng em lại hát tiếp bài Đội ca. Nhịp trống dồn dập như khơi dậy mạch truyền thống ngàn xưa của cha anh mà lớp trẻ hôm nay đang tiếp bước, như thôi thúc động viên cổ vũ chúng em. Thật là tự hào và cũng thật là kiêu hãnh về thế hệ trẻ Việt Nam xưa và nay đã không hổ thẹn với cha anh. Bất chợt, em nhớ đến câu thơ của bác Tố Hữu:
Buổi lễ chào cờ diễn ra thường xuyên trong đời học sinh nên có thể chúng ra chỉ coi đó là một điều bình thường. Nhưng hãy nhớ rằng, khi không còn ngồi trên ghế nhà trường, thì cũng không con một buổi lễ chào cờ nào nữa....
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |