Truyện Lẵng Quả Thông kể về cuộc gặp gỡ giữa nhà soạn nhạc E-đơ-va Gờ-ríc và Cô bé Đa-ni , con gái người gác rừng gần thành phố Bơ-rơ-gơn. Vào mùa thu, trong không gian tuyệt đẹp của rừng thu, nhà soạn nhạc bắt gặp cô bé có đôi bím tóc nhỏ xíu đi nhặt những quả thông bỏ vào trong lãng. Gờ-rít hứa tặng cô bé Đa-ni một món quà thú vị nhưng phải phải đợi 10 năm nữa cô bé mới đc nhận món quà đó. Thời gian trôi qua, trong bữa tiệc ấy tất cả những giai điệu uyển chuyển và những tiếng sấm sét của dàn nhạc đều gợi lên trong Đa-ni những hình ảnh, giống như những giấc mộng.
Món quà của nhạc sĩ tặng cho cô bé dù chỉ là một bản nhạc, không có giá trị cao sang hay vật chất nhưng cũng đủ khiến tâm hồn cô bé vui vẻ và tràn đầy năng lượng tích cực. Con người muốn hướng thiện cần rèn luyện nhiều đức tính, một trong số đó là học cách cho đi, yêu thương người khác để nhận lại những điều tốt đẹp.Tưởng chừng như khi cho đi, người cho sẽ mất đi, nhưng không, họ nhận được nhiều hơn thế. Chỉ cần một hành động sẻ chia, con người sẽ lan tỏa yêu thương đến cộng đồng, để tình yêu thương lan tỏa và trường tồn mãi mãi. Cho đi là yêu thương mọi người, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình, cho đi tình cảm, tấm lòng của mình và sẵn sàng vì người khác để xã hội này tốt đẹp hơn. Và điều ta nhận lại được là sự thoải mái, an tâm khi giúp đỡ, yêu thương người khác và được họ trân trọng, biết ơn, yêu thương. . Cuộc sống con người sẽ trở nên lạnh lùng, vô cảm nếu mỗi người chỉ biết sống cho riêng mình, không biết yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ người khác. Nếu mỗi cá nhân chỉ biết đến bản thân mình, tách mình ra khỏi xã hội thì theo thời gian, chúng ta sẽ chết dần chết mòn, tâm hồn ủ rũ. Yêu thương, cho và nhận giúp con người xích lại gần nhau hơn, gắn kết với nhau hơn, từ đó khối sức mạnh sẽ lớn hơn. “Cho – nhận” là hai khái niệm tưởng chừng trái ngược nhưng lại luôn song hành với nhau. Thật vậy, cuộc sống sẽ mục nát nếu chúng ta chỉ lo cho bản thân mình, nó sẽ phát triển hơn nếu chúng ta biết chia sẻ với mọi người. Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn còn rất nhiều người ích kỷ, nhỏ nhen, lạnh lùng, vô cảm trước nỗi đau, nỗi bất hạnh của người khác, chỉ nghĩ đến mình, những người này nếu không sửa đổi sẽ tự tách mình ra khỏi xã hội và ngày càng trở nên thất bại. Đó chính là yếu tố quan trọng tạo nên giá trị sống tốt đẹp bởi “sống ở đời cần phải có tấm lòng. Để làm gì em biết không? Gió cuốn đi, gió cuốn đi…”.
Mỗi chúng ta đều có quyền lựa chọn cách sống, hãy sống bằng sự chân thành, yêu thương, trao đi yêu thương để nhận lại những điều tốt đẹp nhất.
Chỉ dành cho bạn Sơn Lê, lấy bố xẻ l*n
Của Quỳnh Giang