Nhà thơ Xuân Quỳnh đã để lại cho thế hệ sau những bài thơ tuyệt vời với tâm hồn tràn đầy tình cảm và sự tinh tế trong lối viết. Trong đó, hai bài thơ "Màu xuân nho nhỏ" và "Viếng lăng Bác" là hai tác phẩm đặc biệt, mang trong mình những ước nguyện đầy ý nghĩa của tác giả.
Trong bài thơ "Màu xuân nho nhỏ", Xuân Quỳnh mơ ước về một thế giới trong sáng, đầy hy vọng và tình yêu. Cô tìm kiếm sự đơn giản và tinh tế trong cuộc sống qua những hình ảnh về những cánh hoa, những bắp cải xanh, con chim hót líu lo và ngọn gió nhẹ nhàng. Bài thơ là sự thể hiện của tình yêu thương và tâm hồn trong sáng của tác giả.
Ngược lại, bài thơ "Viếng lăng Bác" lại mang nặng tâm trạng buồn bã và đau thương khi tác giả đến viếng lăng của người lãnh đạo vĩ đại. Xuân Quỳnh thể hiện sự bàng hoàng, đau xót và tôn kính sâu sắc đối với người anh hùng của dân tộc, Người đã hy sinh hết mình vì nước nhà. Sự đau khổ và tôn kính của tác giả được thể hiện qua những câu thơ sâu lắng, đầy cảm xúc.
Với hai tác phẩm "Màu xuân nho nhỏ" và "Viếng lăng Bác", Xuân Quỳnh đã cho thấy được tâm hồn nhạy cảm và tinh tế của mình thông qua những ước nguyện đầy ý nghĩa. Hai bài thơ đóng góp sự đa dạng và sâu sắc vào tài sản văn học của Việt Nam.