Cuộc sống này vẫn luôn vội vã tấ nập, tại sao cuộc sống lại hối hả đến vậy? Đơn giản, bởi vì chúng ta vội vã tấp nập, bạn và tôi cùng tất cả chúng ta chính là cuộc sống
Cuộc sống là biết...chờ đợi!
Cuộc sống này vẫn luôn vội vã tấ nập, tại sao cuộc sống lại hối hả đến vậy? Đơn giản, bởi vì chúng ta vội vã tấp nập, bạn và tôi cùng tất cả chúng ta chính là cuộc sống. Ai cũng bảo:"Sống là không chờ đợi"! Nhưng có thật chúng ta sống mà không chờ đợi ư? Tôi từng đọc ở một cuốn sách nào đó trong lúc lật thoáng qua "Không chờ đợi không phải là người!"Chờ đợi là lo lắng cho bản thân và cho những người xung quanh" Đi thi thì kẹt xe, đi về thì tắc đường, phải đi chầm chậm, phải kiên nhẫn nhích dần từng cm, phải chờ đợi để không xảy ra điều đáng tiếc, không xảy ra điều gì với con cái và người xung quanh. "Chờ đợi là tôn trọng lẫn nhau". Trong cuộc sống gia đình, có lúc cha mẹ nóng nảy, thậm chí đánh mắng con. Thay vì con bỏ đi thì con ngồi lại im lặng chờ đợi cho cơn giận đi qua, ngồi lại bên cha nói chuyện. Ngược lại, con cái nói lời không phải trong lúc nóng giận không kiềm chế được mình, cha mẹ chờ cho con dịu đi, ngồi lại bên con. "Chờ đợi là hy sinh, là tình yêu!" Những người yêu nhau, cách xa nhau cả chiều dài đất nước, cách xa cả hai cuộc chiến tranh. Những người phụ nữ ở nhà tần tảo nuôi con, chờ ngày đất nước hòa bình, chờ đợi ngày người thân yêu trở về. Sao lại bảo sống là không chờ đợi! Nếu không có chờ đợi, tình yêu chẳng thể nào trọn vẹn. "Chờ đợi là yêu thương, là cưu mang sự sống!". Những mầm cây non nớt, được đất mẹ ấp ủ từng ngày, không giục giã. Mầm non dần lớn lên, gió cũng chờ từng ngày, sương cũng chờ từng đêm. "Không biết chờ đợi không phải là người!". Nếu ai từng đọc "Câu chuyện dòng sông" của Hermann Hesse thì chắc hẳn biết vì sao Tất Đạt có thể vượt qua mọi khó khăn, bởi vì ba khả năng: Biết suy nghĩ, biết nhịn đói và biết chờ. Biết nghĩ để phân biệt đúng và sai, thật và giả, tạm thời và bền lâu. Biết nhịn đói để không bị cái đói điều khiển mình mắc bẫy, nuốt nhầm chất độc, chất bẩn. Biết chờ để không bị lòng si mê, nóng giận, tham lam sai khiến, đẩy mình vào sai lầm và vội vã. Cả ba xét cho cùng cũng chỉ là biết chờ: Suy tư là khả năng chờ đợi của trí tuệ, không vội vã kết luận điều gì mà chờ cho đủ chứng cứ từ nhiều phía. Nhịn đói là cái chờ của thể xác, biết kiềm chế cơn thèm khát. Kẻ tồn tại là người biết chờ và biết nhịn. "Làm người phải biết chờ đợi!". Vâng thưa các bạn! Điều thú vị nhất tạo nên cuộc sống chính là chúng ta không thể đoán trước được tương lai vì thế ta không thể khẳng định được rằng sự chờ đợi này của ta là vô ích hay là một phép màu. Nhưng có một điều tôi muốn các bạn ghi nhớ, đó là... sống là biết chậm, biết chờ nhưng cũng phải biết chạy!
CÂU1: EM CÓ ĐỒNG Ý VỚI Ý KIẾN CỦA TÁC GIẢ "Chờ đợi là yêu thương, là cưu mang sự sống!" HAY KHÔNG? VÌ SAO?
CÂU 2: ĐOẠN TRÍCH TRÊN KHƠI GỢI CHO EM ĐIỀU GÌ? EM THỰC HIỆN TRONG THỜI GIAN TỚI NHƯ THẾ NÀO?
.
0 Xem trả lời
189