Bài thơ "Nhớ Con Sông Quê" của Tế Hanh là một bài thơ lãng mạn, miêu tả nỗi nhớ về quê hương và sông nước của tác giả.
Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ này là sử dụng hình ảnh và phong cách miêu tả tươi đẹp, sống động. Tác giả sử dụng nhiều từ ngữ tả cảnh quê hương và sông nước, như "sóng vỗ, phù sa đầy", "nắng rực rỡ, mây trôi lả tả", "rặng liễu, bến cũ, đò tre",... để tạo nên một bức tranh về quê hương và sông nước đầy sức sống.
Ngoài ra, bài thơ cũng sử dụng phép nhân hoá để miêu tả tình cảm của tác giả với quê hương và sông nước. Tác giả nhắc nhở rằng, dù đã xa quê nhưng trong tâm trí tác giả sông nước vẫn còn vô vàn kỷ niệm và tình cảm như "sông quê nào trong tôi còn róc rách/ những nốt ruồi bờ đê, những chòm sa".
Tóm lại, bài thơ "Nhớ Con Sông Quê" của Tế Hanh là một bài thơ lãng mạn, sử dụng nhiều hình ảnh và phong cách miêu tả tươi đẹp, sống động để miêu tả sự nhớ nhà và tình cảm với quê hương và sông nước.