Từ thời kỳ TKX đến TK XIX, giáo dục khoa cử đã đóng vai trò rất quan trọng trong xã hội Việt Nam. Nền giáo dục này đặc biệt nhấn mạnh vào việc học thuộc lòng và đọc hiểu các văn bản kinh tế, chính trị, tôn giáo và văn học của Trung Quốc. Những người trẻ tuổi được đào tạo để trở thành các quan chức nhà nước, và việc đỗ đạt kỳ thi cử trở thành cách duy nhất để thăng tiến trong sự nghiệp quan lại.
Các vương triều Đại Việt quan tâm đến giáo dục và khoa cử vì họ hiểu rằng việc đào tạo nhân tài là rất cần thiết để giữ vững và phát triển đất nước. Họ cũng nhận thức được rằng việc có các quan chức có trình độ cao và đức hạnh tốt sẽ giúp đất nước tránh được những rủi ro và xâm lược từ phía các nước khác.
Trong thời đại hiện đại, chính sách giáo dục của Đảng và Nhà nước ta luôn coi trọng việc đào tạo nhân tài và nâng cao trình độ dân trí. Chính phủ cũng tập trung vào việc đầu tư vào giáo dục và đào tạo để giúp người dân có được kiến thức và kỹ năng cần thiết để phát triển bản thân và đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Tuy nhiên, chính sách giáo dục của Việt Nam vẫn còn nhiều thách thức và cần được cải thiện để đáp ứng được nhu cầu của xã hội và thế giới ngày nay.