Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
"Thuật hứng" là một bài thơ của nhà văn, quân sự, chính trị gia Nguyễn Trãi, người được coi là một trong những nhân vật vĩ đại nhất của văn học Việt Nam. "Thuật hứng" được xem là một trong những tác phẩm điển hình của Nguyễn Trãi về mặt thơ ca và cũng được coi là một trong những tác phẩm văn học quan trọng nhất của Việt Nam. Trong đó, "Thuật Hứng 6" của Nguyễn Trãi là một bài thơ tả cảnh đêm tại quê hương với những hình ảnh hoa lá, chè tiên và thiên nhiên rất sâu lắng.
"Cảnh cũ non quê nhặt chốc mòng,
Chiêm bao ngờ đã đến trong.
Chè tiên nước ghín bầu in nguyệt,
Mai rụng hoa đeo bóng cách song.
Gió nhặt đưa qua trúc ổ,
Mây tuôn phủ rợp thư phòng.
Thức nằm nghĩ ngợi còn mường tượng,
Lá chưa ai quét cửa thông"
Đoạn đầu tiên với câu "Cảnh cũ non quê nhặt chốc mòng, chiêm bao ngờ đã đến trong" thể hiện tình cảm hoài niệm của tác giả về quê hương xưa. Tác giả miêu tả vẻ đẹp trong sự giản dị và bình yên của quê hương, cũng nhớ mong và trông đợi những ngày tháng thanh bình đó khi đất nước đang gặp hoạn nạn. Từ “chốc mòng” có nghĩa là sự chờ đợi, là thứ mà tác giả luôn khao khát, đó là tự do và hòa bình.
>>> Xem thêm: Đọc hiểu Thuật hứng Bài 6: Cảnh cũ non quê nhặt chốc mòng
Trong đoạn thơ tiếp theo, tác giả mô tả những cảnh đẹp của quê hương, như chè tiên nước ghín bầu in nguyệt, mai rụng hoa đeo bóng cách song, gió nhặt đưa qua trúc ổ, mây tuôn phủ rợp thư phòng. Bên cạnh đó, trong bài thơ này, Nguyễn Trãi còn thể hiện sự suy tư về cuộc đời, về những khát khao của con người. Ông nói rằng khi thức nằm nghĩ ngợi, còn mường tượng và lá chưa ai quét cửa thông. Điều này cho thấy sự bất mãn với cuộc sống hiện tại của tác giả và những khát khao về tương lai của con người.
Tổng thể, bài thơ "Cảnh cũ non quê nhặt chốc mòng" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm thơ đẹp, tươi sáng với hình ảnh về cảnh vật và đồng thời cũng chứa đựng những tâm tư, suy nghĩ về cuộc sống của con người.
Bài thơ Thuật Hứng 6 của Nguyễn Trãi là một bài thơ tả cảnh thiên nhiên cổ kính trong non nước Việt Nam. Từ những hình ảnh đơn giản của thiên nhiên quen thuộc, bài thơ đã đưa người đọc đến với một không gian tĩnh lặng, yên bình, mang đầy nét thơ mộng, sâu lắng và thi vị.
Trong câu thơ đầu tiên "Cảnh cũ non quê nhặt chốc mòng, chiêm bao ngờ đã đến trong", tác giả đã kín đáo thể hiện tình cảm tha thiết của mình với quê hương. Tương truyền, tập thơ này được viết vào khoảng thế kỷ XV, trong thời gian Nguyễn Trãi làm tướng quân của vua Lê Lợi trong cuộc kháng chiến chống lại xâm lược của nhà Minh. Ngày ấy, Nguyễn Trãi chỉ mong sao dân có cuộc sống ấm no hạnh phúc, ông chẳng muốn đất nước vì chiến tranh mà lầm than loạn lạc. Với những từ ngữ tinh tế, ông miêu tả chân thật một mảnh đất thân quen của mình, đầy những bao nhiêu kỷ niệm, quá khứ, cảm xúc. Đến dòng thơ thứ hai, Nguyễn Trãi sử dụng từ ngữ "chiêm bao" để miêu tả một sự kiện mơ hồ, không thực sự xảy ra, nhưng lại đem lại cảm giác sự thực cho người đọc.
Dòng thơ tiếp theo của bài thơ là "Chè tiên nước ghín bầu in nguyệt". Từ này cho thấy tác giả đang tả cảnh hoa chè đang nở rực rỡ và trăng sáng soi bóng trong nước. Cảnh tượng này tạo nên một bầu không khí trang nhã, thanh tao, tượng trưng cho sự tinh khiết, cao quý. Những hình ảnh này giúp
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |