1. Tác phẩm Làng được sáng tác trong hoàn cảnh Việt Nam đang chống Pháp, nhà văn Kim Lân muốn thể hiện cuộc sống của người nông dân và tinh thần kháng chiến mạnh mẽ của họ. 2. Yếu tố độc thoại nội tâm là khi tác giả cho nhân vật tự suy nghĩ, phân tích tâm lý của mình mà không có sự can thiệp của người kể chuyện. Trong đoạn trích trên, yếu tố độc thoại nội tâm được sử dụng khi nhân vật "ông lão" không nói gì nhưng tác giả miêu tả suy nghĩ của ông ta về các tin tức về cuộc kháng chiến. Việc sử dụng yếu tố này giúp tác giả thể hiện được tâm trạng của nhân vật và tạo ra sự chân thực, sống động cho câu chuyện. 3. Nhân vật "ông lão" trong đoạn trích là một người yêu nước sâu sắc, tinh thần kháng chiến mạnh mẽ. Ông ta không chỉ nghe tin tức về cuộc kháng chiến mà còn cảm nhận và suy nghĩ về chúng. Điều này thể hiện sự quan tâm, đồng cảm và tình yêu nước của ông ta. Việc ông ta không sốt một câu nào khi nghe tin tức cũng cho thấy sự kiên nhẫn, bình tĩnh và suy nghĩ sâu sắc của ông ta. Tác giả còn sử dụng phép thể để liên kết các tin tức về cuộc kháng chiến lại với nhau, tạo ra sự liên kết, nhất quán và thể hiện tính toàn diện của cuộc kháng chiến. Câu có lời dẫn gian tiếp là "Ruột gan ông lão cứ mùa cả lên, vui quá t". 4. Bài thơ viết về một tấm gương nhỏ tuổi yêu nước là "Em bé Hà Nội" của tác giả Nguyễn Thị Minh Khai. Phần II: 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là miêu tả. 2. Nhân vật "tôi" quên mất khái niệm thời gian khi cầm trên tay món quà quê vì món quà đó mang lại cho anh ta nhiều kí ức, những mảnh nhớ về quá khứ, về tuổi thơ và quê hương. Những kí ức này khiến anh ta quên đi thời gian hiện tại và đưa anh ta trở về quá khứ. 3. Một điều nhỏ bé, giản dị mà có ý nghĩa trong cuộc sống của em là việc cười. Cười không chỉ giúp giảm căng thẳng, mệt mỏi mà còn tạo ra sự gần gũi, hạnh phúc và tình yêu thương. Khi cười, con người cảm thấy thoải mái, vui vẻ và có thể chia sẻ niềm vui đó với những người xung quanh. Cười cũng giúp cho mối quan hệ giữa con người được tốt h