Sóc kể rằng: "Một ngày kia, khi tôi nhảy nhót trên các cành cây, tôi vô tình ngã trúng ngay vào chủ sởi đang ngủ. Chủ sói tỉnh giấc và nắm lấy tôi, có ý định ăn thịt tôi. Tôi cầu xin ông thả tôi ra và nói rằng: 'Xin ông thủ châu ra.' Chủ sói đáp lại: 'Thôi được, ta sẽ thả mày, nhưng mày phải nói cho ta biết, tại sao mọi người gọi Sóc là một loại động vật luôn vui vẻ như vậy. Ta thì luôn buồn rầu, trong khi mọi người thì luôn thấy mày đùa nghịch và nhảy nhót trên các cành cây.' Tôi trả lời chủ sói: 'Ông cử thủ cháu lên cây đã, trên đó cháu sẽ nói cho ông rõ, chứ cháu không sợ ông.' Chủ sói đồng ý và thả tôi lên cây. Tôi lên cây và giải thích rằng ông buồn rầu là vì ông độc ác, làm điều ác và hành hạ những sinh vật yếu đuối. Còn đồng loại của tôi thì luôn vui vẻ là vì chúng ta hiền lành và không làm hại ai cả."