Lũ chúng tôi hồi hộp vô cùng khi biết hôm nay là ngày báo điểm thi học kỳ. Đề thi lần này tương đối khó và nó cũng có ảnh hưởng khá nhiều đến việc xét danh hiệu học sinh và xét tuyển đại học của chúng tôi. Những đứa trúng tủ thì ung dung khoan khoái, còn những đứa lệch tủ thì bồn chồn day dứt. Tôi không có nhiều tâm trạng để lo cho điểm số lần này vì má tôi đang ốm nặng và nằm trong viện. Dạo gần đây sức khỏe mà khá yếu tôi và chị thường xuyên thay phiên nhau chăm sóc má và thu dọn chuyện nhà cửa, chăm sóc đàn heo. Đang suy nghĩ mông lung về những chuyện trong gia đình chợt tiếng thằng Hùng bảo tôi: mày thì này được 7 điểm cầm chắc học sinh tiên tiến rồi nhé. Tôi vui mừng khôn xiết cứ, nghĩ pha lệch tử này tôi sẽ trượt danh hiệu rồi. Thế là tôi đã đạt được mục tiêu đặt ra ở kỳ học này. Tôi chỉ mong nhanh chóng hết giờ để chạy đến ngay chỗ mà khoe với má để nhìn má phấn chấn hơn. Nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt má tôi chợt nhận ra rằng đôi lúc hạnh phúc tới từ những thứ thật đơn giản và mộc mạc không phải ở đâu xa.
Từ ngữ địa phương được sử dụng trong đoạn văn: má, heo
Biệt ngữ xã hội được sử dụng trong đoạn văn: chúng tủ, lệch tủ.