Trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam, tôn giáo vẫn có một số ưu điểm và vai trò nhất định:
Gắn kết cộng đồng: Tôn giáo có khả năng gắn kết cộng đồng, tạo nên sự đoàn kết và lòng tin vào một sứ mệnh cao cả. Điều này có thể giúp người dân vượt qua những khó khăn và thách thức trong cuộc sống mới.
Giữ gìn giá trị truyền thống: Tôn giáo bảo tồn và duy trì các giá trị truyền thống, như đạo đức, nếp sống, và quy tắc xã hội. Điều này giúp duy trì sự ổn định trong xã hội và tạo ra một nền tảng cho việc xây dựng xã hội chủ nghĩa.
Hỗ trợ xã hội: Các tổ chức tôn giáo thường tham gia hoạt động từ thiện, giúp đỡ những người nghèo khó và khắc phục những khó khăn trong xã hội. Điều này đóng góp vào việc cải thiện chất lượng cuộc sống và giảm bớt bất bình đẳng xã hội.
Tôn trọng con người: Tôn giáo thường khuyến khích tôn trọng và quan tâm đến sự phát triển toàn diện của con người, không chỉ về mặt vật chất mà còn về mặt tinh thần. Điều này có thể thúc đẩy sự chăm sóc và tôn trọng nhau trong xã hội.
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng vai trò của tôn giáo trong thời kỳ này cũng có thể gặp một số hạn chế và tranh cãi, do sự thay đổi xã hội và ảnh hưởng từ chủ nghĩa xã hội mới.