Trong bài thơ " Đoàn thuyền đánh cá", khổ thơ cuối thể hiện niềm vui phơi phới của ngư dân làng chài khi trở vè với những mẻ cá đầy khoang. "Câu hát căng buồm cùng gió khơi/ Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời" trở về trong tâm trạng đầy phấn khởi, người lao động cất lên câu hát thiết tha. Lời hát theo gió căng buồm đưa thuyền vượt sóng trở về. Trong câu hát là những ân tình, ngọt ngào được thắp lên từ tinh thần lạc quan, niềm hăng say lao động của người dân miền biển. Sau một lao động vất vả trên biển nhưng ta không thấy một chút nào mệt mỏi, những người ngư dân vẫn hân hoan, vui sướng cất lên tiếng hát. Hình ảnh hoán dụ "đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời" để chỉ hình ảnh người lao động chạy đua với thời gian, tận dụng từng phút giây vượt sóng, vượt gió, đưa cả tôm tươi ngon về bến. Đó cũng là hình ảnh ẩn dụ cho vẻ đẹp trong cuộc sống lao động, họ luôn tận dụng từng phút giây của mình để lao động, tạo ra của cải vật chất, xây dựng một cuộc sống mới ấm no, giàu đẹp. Khi về bến cũng là lúc ánh bình minh mở cửa, "mặt trời đội biển" báo hiệu khoảnh khắc tốt lành, mở ra một ngày mới tốt đẹp. Ánh sáng mặt trời hoà trong màu mắt cá, tạo nên nét huy hoàng của thành quả ngày lao động. Phép nhân hoá, ẩn dụ cùng sức tưởng tượng phong phú và bút pháp lãng mạn dồi dào một lần nữa được tác giả vận dựng thật tinh tế "mắt cá huy hoàng" để chỉ những thành quả rực rỡ được tạo nên từ sức lao động chân chính và bền bỉ. Khổ thơ cuối bài như một nốt nhạc trong trẻo nhưng cũng không kém phần hấp dẫn tạo nên sức sống mãnh liệt và bền bỉ cho cả bài thơ.