Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản
nhưng "kết tình” sầm màu thì rơi thăng xuông bôi nên mặt đất. Nhưng bấy giờ trời v
đất còn ở gần nhau, chỉ có Bàn Cổ ở giữa gánh vác. Trong mười tám ngàn năm, Bàn Cổ hấp th
linh khi thiên nhiên mà cao lớn, dùng thân mình duỗi lên, trời liền cao lên, đất liền tụt xuống. Bà
Cổ vươn cao một trượng, trời cũng theo đó mà cao thêm một trượng. Như vậy cả vạn ức năm, tr
đất dần xa ra cách nhau ba vạn sáu ngàn dặm. Cảm thấy thế là đủ lớn, Bàn Cổ bắt đầu sáng t
vạn vật theo ý mình.
C
Khi Bàn Cổ chết, mỗi thứ trên cơ thể ông trở thành một phần của thế gian. Đầu ông thà
những rặng núi cao; đôi mắt ông thành mặt trời, mặt trăng; mỡ máu thành sông ngòi, biển
lông tóc thành cây cỏ; răng và xương thành đá và các kim loại; chấy rận thành người”.
(Truyện Ông Bàn Cổ, Thần thoại Việt Nam - Trung Hoa, Doãn Quốc Sỹ sưu tầm và dịch thu
NXB sáng tạo, tr.156-1.
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.
Câu 2: Xác định nhân vật chính và chi tiết về không gian và thời gian của văn bản.
Câu 3: Theo tác giả, khi Bàn Cổ chết, mỗi thứ trên cơ thể ông trở thành những phần nào của
gian?
Câu 4: Nêu nội dung chính của văn bản trên.
Câu 5: Nhận xét về cách giải thích quá trình tạo lập thế giới của tác giả dân gian trong truyệ
trên. Ngày nay, cách giải thích ấy có còn phù hợp không? Vì sao?
Câu 6: Những dấu hiệu nào giúp em nhận ra văn bản trên là một truyện thần thoại?