Ở một làng nọ có đôi vợ chồng già, chung sống với nhau mãi mà vẫn không có con cái gì. Hai vợ chồng ông bà đi ở cho nhà phú ông giàu có kia.
Một hôm hai vợ chồng ông bà phải vào rừng hái củi, trong lúc mệt nhọc, khát nước thì họ lại thấy một cái sọ dừa có chứa nước. Vợ chồng ông bà đã uống nước trong cái sọ dừa ấy, về nhà bà vợ có mang bầu, ít lâu sau thì sinh ra một đứa bé kì dị, chẳng giống ai cả. Đứa bé không có chân, không có tay, tròn như một quả dừa. Nhưng đứa bé lại biết nói, nên ông bà giữ lại nuôi và đặt cho nó cái tên Sọ Dừa.
Thương mẹ vất vả, Sọ Dừa nhận thay mẹ chăn đàn bò nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi, con nào cũng béo khoẻ. Ba cô con gái nhà phú ông thay nhau đưa cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị kênh kiệu thường hắt hủi cậu, chỉ có cô út đối đãi với cậu tử tế. Còn người em út vốn tính hiền lành và thương người. Sau thời gian không lâu cô phát hiện ra vẻ đẹp bên trong của cái vè bề ngoài kì dị của Sọ Dừa. Cô út đã đem lòng yêu thương Sọ Dừa. Sọ Dừa đã nhờ mẹ đến hỏi cưới cô con gái út của lão phú ông. Lão phú ông nghe thấy thế cười khanh khách và thách cưới thật to. Mẹ Sọ Dừa thấy cậu bé tha thiết mà lão phú ông lại làm vậy nên buồn rầu về nói với đứa con mình. Mấy ngày sau bất ngờ thay, Sọ Dừa mang đủ đồ mà Phú ông đã thách cưới đến nhà lão, lão đành phải gả cô con gái út cho cậu bé mà trong lòng ấm ức. Sọ Dừa sau khi lấy được vợ đã hiện nguyên hình là chàng trai trẻ khôi ngô tuấn tú, khiến hai cô chị vô cùng ghen tức. Sọ Dừa thi đỗ trạng nguyên và được nhà vua cử đi làm sứ giả ở nước ngoài. Trước khi đi chàng đưa cho vợ một viên đá lửa, một con dao nhỏ và hai quả trứng gà và dặn phải luôn mang theo bên mình để phòng khi gặp tai họa. Sọ Dừa đi vắng, ở nhà hai cô chị đã tìn cách hãm hại cô út, đẩy cô út xuống biển để cướp chồng của em. Cô út không chết mà dạt vào một đảo hoang trên biển. Nhờ có những vật dụng mà người chồng đưa cho nên cô út đã sống sót trên đảo hoang ấy và hai quả trứng giờ đã trở thành một đôi gà. Một thời gian sau, chàng đã tìm thấy vợ mình nhờ n