Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở vùng đất rừng phương Nam. Cậu có một cặp chân như cặp giò nai lội suốt ngày trong rừng cũng chẳng nhằm nhò gì. Đi rừng An chỉ quẩy tòn ten 1 cái gùi bé còn Cò lại đội cái thúng to tướng, trong thúng đựng một vò nước, mấy gói cơm nắm. Khi An đã thấm mệt thì Cò vẫn chưa nhằm nhò gì. Nhận thấy rằng Cò là một cậu bé với vẻ bề ngoài nhanh nhẹn, rắn rỏi, khỏe mạnh và hoạt bát. Không những vậy, Cò còn thu hút người đọc ở cái nét hồn nhiên, tinh nghịch, nét trẻ con của mình khi khoe với An những sự hiểu biết của mình. Cậu bé hỏi An: “Đố mày biết con ong mật là con nào?”. Thế rồi giải thích cho An cách quan sát để phát hiện đường ong bay “Bây giờ mày cứ nhìn kĩ vào khoảng trống giữa hai nhánh tràm cao kia. …Nhìn một chỗ trống ấy thôi nhá. Nó tới liền bây giờ." Khi An ồ lên vì thấy rất nhiều chim thì Cò lại nói: “Thứ chim này đẹp gì… Thứ đổ bỏ. Mày mà gặp “sân chim” thì mày sẽ biết”. Thật là hồn nhiên và có đôi phần trẻ con. Được xây dựng thông qua lời nói, cử chỉ, hành động đặc biệt qua cảm nhận của nhân vật An. Và dường như hình tượng nhân vật Cò đã được nhà văn Đoàn Giỏi xây dựng với mộng muốn ca ngợi vẻ đẹp của những con người phương Nam khoẻ mạnh, rắn rỏi, tự tin, mạnh mẽ chinh phục và làm chủ thiên nhiên. Cậu bé Cò tuy ít tuổi nhưng có sự am hiểu và gắn bó sâu sắc với rừng U Minh.