Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn khoảng 15 dòng trình bày suy nghĩ, cảm xúc của em về 2 khổ thơ

viết đoạn văn khoảng 15 dòng trình bày suy nghĩ ,cảm xúc của em về 2 khổ thơ:Mười, hai mươi năm
Anh không về nữa
Anh vẫn một mình
Trường Sơn núi cũ

Ba lô con cóc
Tấm áo màu xanh
Làn da sốt rét
Cái cười hiền lành 
trong bài đồng dao mùa xuân của nguyễn khoa điềm
 
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
61
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong hai khổ thơ "Mười, hai mươi năm" và "Anh không về nữa", em cảm nhận được sự cô đơn và hoang vắng. Những từ ngữ như "một mình", "Trường Sơn núi cũ" đã tạo nên một không gian trống rỗng, khiến em cảm thấy buồn bã và lạc lõng.

Khổ thơ "Ba lô con cóc" và "Tấm áo màu xanh" đưa em đến với hình ảnh của tuổi thơ, nơi mà sự vô tư và hồn nhiên còn tồn tại. Tuy nhiên, "Làn da sốt rét" lại đem đến một cảm giác lạnh lẽo và khó chịu. Em cảm nhận được sự trái ngược giữa niềm vui và sự khó khăn trong cuộc sống.

"Cái cười hiền lành" trong bài đồng dao mùa xuân của Nguyễn Khoa Điềm làm em nhớ đến sự trong sáng và tươi vui của tuổi thơ. Cảm giác này khiến em thấy ấm áp và yêu đời hơn. Tuy nhiên, em cũng cảm nhận được sự mất mát và nhớ nhung trong câu "Anh không về nữa". Điều này khiến em cảm thấy xót xa và nhớ nhung về những kỷ niệm đã qua.

Tổng cộng, qua hai khổ thơ trên, em cảm nhận được sự đối lập giữa sự cô đơn và niềm vui, sự trái ngược giữa tuổi thơ và cuộc sống hiện tại. Cảm xúc của em trở nên phức tạp và đa chiều, khiến em suy nghĩ về ý nghĩa của thời gian và những kỷ niệm đã qua.
0
0
senny
04/10/2023 21:01:05
+5đ tặng

Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm đã giúp tôi hiểu hơn về hình ảnh người bộ đội cụ Hồ. Nhà thơ đã kể lại câu chuyện về người lính từ lúc mới vào chiến trường cho đến khi chiến tranh đã qua, họ đã hy sinh. Khi còn trẻ tuổi, người lính còn hồn nhiên, chưa có nhiều trải nghiệm trong cuộc sống - chưa một lần yêu, cà phê chưa biết uống. Nhưng họ có một trái tim nhiệt huyết, luôn tin tưởng vào cách mạng, nên đã nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc để lên đường đi chiến đấu. Cuộc đời của họ đã trải qua nhiều gian khổ, thiếu thốn - hành trang mang theo chỉ là chiếc ba lô con cóc, với tấm áo lính màu xanh; phải chịu căn bệnh nguy hiểm là sốt rét rừng nhưng vẫn giữ vững sự lạc quan, niềm tin vào tương lai. Điều này giúp tôi thêm khâm phục về tinh thần, nghị lực của những người thanh niên trẻ tuổi, trẻ lòng đó. Và rồi, chiến tranh khốc liệt đã khiến họ ra đi mãi mãi. Người còn sống vẫn nhớ về họ với tấm lòng trân trọng, yêu mến - đó là đồng đội, là nhân dân. Mùa xuân của người lính hay chính là mùa xuân của đất nước đã trở nên bất tử. Bài thơ đã mang đến cho tôi nhiều cảm nhận sâu sắc về một thế hệ con người đáng tự hào của dân tộc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×