Sự phát triển của Chủ nghĩa tư bản đã trải qua ba giai đoạn chính: giai đoạn đế quốc chủ nghĩa, giai đoạn chủ nghĩa đế quốc từ tự do sang cạnh tranh độc quyền và giai đoạn chủ nghĩa đế quốc hiện đại.
Giai đoạn đế quốc chủ nghĩa (thế kỷ 16 - 18) là giai đoạn đầu tiên của sự phát triển của Chủ nghĩa tư bản. Trong giai đoạn này, các quốc gia châu Âu đã khám phá và xâm chiếm các vùng đất mới trên toàn cầu, tạo ra một mạng lưới thương mại quốc tế và khai thác tài nguyên từ các thuộc địa. Đây là giai đoạn của sự mở rộng đế quốc và sự tích lũy vốn của các tầng lớp tư sản. Giai đoạn chủ nghĩa đế quốc từ tự do sang cạnh tranh độc quyền (thế kỷ 18 - 19) là giai đoạn tiếp theo, nổi bật với sự phát triển của công nghiệp và sự cạnh tranh giữa các tư bản. Trong giai đoạn này, các quốc gia châu Âu đã trải qua sự chuyển đổi từ chế độ tự do thị trường sang chế độ cạnh tranh độc quyền, trong đó các công ty lớn chiếm ưu thế và tạo ra sự tập trung vốn lớn. Điều này dẫn đến sự gia tăng của các công ty đa quốc gia và sự phát triển của các ngành công nghiệp lớn.
Giai đoạn chủ nghĩa đế quốc hiện đại (thế kỷ 20 đến nay) là giai đoạn hiện tại của Chủ nghĩa tư bản. Trong giai đoạn này, các tập đoàn đa quốc gia trở nên ngày càng mạnh mẽ và quyền lực, tạo ra sự tập trung vốn và quyền lực kinh tế. Các công ty đa quốc gia này thường có quyền kiểm soát và ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế và chính trị của nhiều quốc gia. Điều này tạo ra một môi trường kinh doanh toàn cầu và sự cạnh tranh khốc liệt giữa các tập đoàn lớn.
Đặc điểm chính của giai đoạn đế quốc chủ nghĩa là sự mở rộng đế quốc, tích lũy vốn và sự khai thác tài nguyên từ các thuộc địa. Trong giai đoạn chủ nghĩa đế quốc từ tự do sang cạnh tranh độc quyền, sự phát triển của công nghiệp và sự cạnh tranh giữa các tư bản là điểm nổi bật. Trong giai đoạn chủ nghĩa đế quốc hiện đại, sự tập trung vốn và quyền lực của các tập đoàn đa quốc gia là đặc điểm chính.