Phong trào đấu tranh giành độc lập của các nước Á, Phi và Mĩ Latinh từ sau giữa những năm 70 đến giữa những năm 90 của thế kỷ XX đã đạt được những thành công đáng kể. Dưới đây là một số thắng lợi quan trọng của phong trào này:
1. Độc lập chính trị: Nhiều quốc gia trong khu vực Á, Phi và Mĩ Latinh đã giành được độc lập chính trị từ các thực thể thuộc địa hoặc chế độ độc tài. Ví dụ, các nước châu Phi như Nam Phi, Zimbabwe và Angola đã giành được độc lập chính trị từ chế độ thuộc địa và chế độ phân biệt chủng tộc. Trong khu vực Mĩ Latinh, các nước như Nicaragua, El Salvador và Guatemala đã đạt được độc lập chính trị từ các chế độ quân sự độc tài.
2. Giải phóng dân tộc: Phong trào đấu tranh đã giúp giải phóng dân tộc và chấm dứt sự áp bức và đàn áp của các thực thể thuộc địa hoặc chế độ độc tài. Ví dụ, phong trào đấu tranh ở Nam Phi đã giúp chấm dứt chế độ phân biệt chủng tộc và đem lại quyền bình đẳng cho tất cả người dân. Tương tự, phong trào Sandinista ở Nicaragua đã giúp đánh đổ chế độ độc tài và xây dựng một chính phủ dân chủ.
3. Phát triển kinh tế và xã hội: Sau khi giành được độc lập, nhiều quốc gia đã tập trung vào phát triển kinh tế và xã hội. Các chính sách cải cách và đổi mới đã được thực hiện để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, nâng cao mức sống và giảm bất bình đẳng xã hội. Ví dụ, ở châu Phi, nhiều quốc gia đã tập trung vào phát triển nông nghiệp, công nghiệp và dịch vụ để tạo ra việc làm và tăng thu nhập cho người dân.
4. Tự do và nhân quyền: Phong trào đấu tranh đã đóng góp vào việc thúc đẩy tự do và nhân quyền trong các quốc gia. Các quyền công dân, quyền tự do ngôn luận và quyền tự do tôn giáo đã được bảo vệ và thúc đẩy. Nhiều quốc gia đã xây dựng các cơ chế dân chủ và tăng cường vai trò của các tổ chức xã hội dân sự.