Bài thơ "Ngắm Cảnh Thiên Nhiên" của Trần Thị Thủy đã khiến tôi cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên và mang đến cho tôi những cảm xúc sâu lắng.
Từ những dòng thơ đầu tiên, tôi đã được đưa vào một không gian bao la của biển cả. Màu xanh biếc của biển đã làm say lòng tôi, tạo nên một cảm giác yên bình và thư thái. Tôi có cảm giác như đang lắng nghe những tiếng sóng vỗ rì rầm, như lời ru của thuở tôi còn bé nằm trong nôi. Đó là một kỷ niệm đáng nhớ và đầy tình cảm.
Tiếp theo, bài thơ mang tôi đến với hình ảnh mây trôi lượn lờ, bồng bềnh như thời đôi mươi. Tôi nhìn thấy ánh nắng vàng rực rỡ như miệng ai cười, tạo nên một không gian tươi vui và ấm áp. Hoa đua nở, cho người thêm xuân, tôi cảm nhận được sự sống động và tươi mới của thiên nhiên.
Cuối cùng, bài thơ đưa tôi đến với màu xanh thẫm của núi ngàn. Những dãy núi trùng trùng, điệp điệp như hàng bao quanh, tạo nên một cảm giác bao trùm và êm đềm. Tôi cảm nhận được sự ôm trọn của biển xanh bởi núi kia, và tôi như một hạt cát mỏng manh giữa đời. Đó là một cảm giác nhỏ bé và nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy ý nghĩa và sự kết nối với thiên nhiên.
Từ bài thơ này, tôi nhận thấy rằng thiên nhiên có sức mạnh và vẻ đẹp đáng kinh ngạc. Nó mang lại cho chúng ta những cảm xúc tuyệt vời và giúp chúng ta tìm thấy sự thanh thản và hạnh phúc trong cuộc sống. Tôi cảm thấy biết ơn vì có cơ hội được sống và trải nghiệm những khoảnh khắc đẹp như thế này.