Tôi thường có suy nghĩ rằng nếu cô giáo chủ nhiệm thì sẽ quan tâm, lo lắng cho kết quả học tập của các học sinh trong lớp nhiều hơn là một người thầy. Nhưng suy nghĩ đó của tôi đã thay đổi khi tôi lên lớp tám. Người chủ nhiệm lớp tôi lúc đó không ai khác là thầy Trung.
Khi chúng tôi biết sẽ được thầy giáo chủ nhiệm thì toàn bộ học sinh trong lớp đều nghĩ thầy dạy toán hoặc hóa gì đó. Có những suy nghĩ đó là vì nhìn bề ngoài chúng tôi thấy thầy là một người lặng lẽ, với nét mặt lúc nào cũng ‘ nghiêm trọng vấn đề’.
Với chiếc áo sơ mi cùng quần tây và đôi giày trông ra vẻ của một người chuyên dạy những con số. Nhưng không, chúng tôi đều bất ngờ khi thầy giới thiệu thầy là thầy giáo dạy văn. Đó là ấn tượng sâu nhất của chúng tôi ngay thời điểm đó.
Là giáo viên chủ nhiệm, thầy quan tâm chúng tôi rất mực, khác với vẻ ngoài lạnh lùng thường có của thầy. Thầy đã cho tôi và cả lớp một “dấu ấn” của tiết học đầu tiên với thầy. Lời giảng của thầy dường như chứa đựng cả một kho kiến thức, truyền tải chầm chậm vào đầu tôi từ lúc nào.
Sau những giờ dạy là lời hỏi han về lớp, về trò của mình. Từ việc cá nhân đến việc gia đình. Từ việc học cho đến những tiết sinh hoạt, với những bài thuyết trình mà chủ đề thầy đưa ra gần gũi với thực tế cuộc sống của tuổi me xanh, hồn nhiên mơ mộng của chúng tôi.
Những tiết học đầy căng thẳng, mệt mỏi dường như không còn khi đến tiết thầy dạy. Cả lớp tôi từ khi thầy bước vào lớp và khi kết thúc bài học vẫn là một tâm trạng hứng khởi với những gì thầy truyền dạy.
Không chỉ làm tốt ở vai trò dạy, trách nhiệm của người thầy chủ nhiệm mà ở thầy còn có một trái tim tràn đầy yêu thương. Thầy thương sự thiếu thốn của học trò mình, thương cả lớp bị cảm bởi những tiết học nắng mưa thất thường.
Đôi mắt thầy nhìn xa xăm như thấu hiểu mọi điều nơi sâu thẳm trái tim của chúng tôi. Để chúng tôi cảm nhận được sự ấm áp của người thầy thấu hiểu tâm tình học sinh. Đôi khi không phải cái dịu dàng làm ta gần gũi mà chính lòng yêu thương, sự tận tụy và trách nhiệm đã làm nên hình ảnh một người thầy lý tưởng.
Thầy có lẽ là thầy chủ nhiệm mà cả lớp chúng tôi luôn dành một tình cảm đặc biệt. Thầy luôn là tấm gươngcổ vũ cho chúng tôi để chúng tôi có thể học một cách nghiêm túc và siêng năng hơn để biến những ươc mơ của mình thành hiện thực.