Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài thi kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường

viết bài thi kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường
Giúp mk vs ạ, hạn nộp 18/11
2 trả lời
Hỏi chi tiết
215
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Mái trường học là nơi mà chúng ta đã trải qua những kỷ niệm đáng nhớ trong suốt quãng thời gian học tập. Thầy cô là những người đã dành cả tuổi thanh xuân để truyền đạt kiến thức và chia sẻ những giá trị sống cho chúng ta. Viết về kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường, tôi không thể không nhớ đến những ngày tháng đáng nhớ trong quãng thời gian học tập của mình.

Mái trường học là nơi tôi đã trải qua những ngày tháng đáng nhớ nhất trong cuộc đời. Mỗi buổi sáng, khi bước chân vào cổng trường, tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp và yên bình của không gian này. Những hàng cây xanh mướt, những con đường nhỏ nhắn và những tòa nhà trường học tráng lệ, tất cả tạo nên một không gian thân thuộc và gắn bó với tôi.

Nhớ lại những ngày tháng đầu tiên bước vào trường, tôi không thể quên được những người thầy cô tận tâm và yêu nghề. Họ không chỉ là những người truyền đạt kiến thức mà còn là những người bạn đồng hành, luôn sẵn lòng lắng nghe và giúp đỡ chúng tôi vượt qua những khó khăn trong học tập. Những giờ học trên lớp trở nên thú vị và bổ ích hơn bao giờ hết nhờ sự dạy dỗ của thầy cô.

Ngoài ra, mái trường còn là nơi tôi gặp gỡ và kết bạn với những người bạn đồng trang lứa. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua những giờ học, những buổi chơi và những kỷ niệm đáng nhớ. Những người bạn này đã trở thành những người bạn thân thiết và luôn sát cánh bên cạnh tôi trong suốt quãng đời học sinh.

Mái trường học cũng là nơi tôi đã rèn luyện và phát triển những kỹ năng sống cần thiết. Từ việc tự quản lý thời gian, làm việc nhóm, đến việc rèn kỹ năng giao tiếp và lắng nghe. Tôi đã học được rất nhiều từ những bài học không chỉ trong sách vở mà còn từ những trải nghiệm thực tế trong mái trường.

Cuối cùng, tôi muốn gửi lời tri ân sâu sắc đến thầy cô và mái trường đã đồng hành cùng tôi trong suốt quãng thời gian học tập. Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường sẽ mãi mãi gắn bó trong trái tim tôi. Tôi biết rằng những giá trị và kiến thức mà tôi đã học được sẽ luôn ở bên cạnh tôi và giúp tôi vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
3
0
Hồng Anh
14/11/2023 22:18:39
+5đ tặng

Bao lữ khách đi về trên bến vắng
Người sang sông, ai nhớ bến sông đời
Từng dòng chữ suốt một đời lặng lẽ,
Mãi âm thầm như bụi phấn rơi rơi…!

Cuộc đời của người thầy như những người lái đò âm thầm lặng lẽ là vậy mà cũng thật thanh cao! Chẳng phải cha nhưng con vẫn gọi là Thầy, chẳng cùng họ nhưng vẫn gọi là Cô. Vì cha là người sinh thành ra con, nhưng Thầy là người chèo đò đưa con cập bến. Thật vậy, người vẫn ngày đêm miệt mài bên trang giấy trắng chính là gửi gắm cả tâm huyết, chứa chan tình yêu thương cao cả của thầy cô, từng giọt bụi đời viết lên chính là hạt phấn kết tinh kiến thức cho con, là hành trang theo con suốt cả cuộc đời. Bởi lẽ chính vì thế mà khi cất lên hai tiếng thầy cô - thiêng liêng cao cả đến làm sao!

Thầy cô - tiếng gọi thân thương ấm áp luôn đọng mãi trong kí ức của mỗi học sinh. Từng lời thơ nét chữ mà con cất lên cũng chính là sự bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu chan chứa của con đối với thầy cô. Có lẽ rằng, nếu học sinh là chim, thầy cô sẽ là cánh để nâng các em chạm đến ước mơ bay cao bay xa giữa chân trời. Nếu học sinh là cá, thầy cô sẽ là vây, là đuôi cá để giúp các em bơi ra giữa biển đông rộng lớn, giữa thế giới bao la để cùng trải nghiệm. Cũng như người cha, người mẹ đã nâng niu, dìu dắt đàn con thơ từng bước trưởng thành, ấp ủ cho con niềm tin và hy vọng lớn lao hơn cả. Phải chăng thầy cô, những con người luôn chịu thương chịu khó đó đang luôn ấp ủ một niềm ao ước, một tương lai tươi sáng rộng mở và đưa thế hệ học sinh bước vào thế giới kì diệu đó! Không gì có thể sánh bằng công lao vất vả của những người thầy, người cô trong sự nghiệp trồng người. Bao nhiêu thế hệ học sinh qua đi, mái tóc thầy càng trở nên bạc trắng theo năm tháng, nhưng cái tâm huyết đem đến tri thức và những bài học quý giá cho các học trò của mình thì mãi sẽ không thay đổi trong mỗi người giáo viên.

Làn gió thu nhẹ nhàng lướt qua làm rơi chiếc lá ở góc sân trường năm ấy, tiếng ve dắng dỏi của tiết trời ngày hạ âm thầm lặng im đến bất ngờ. Và có lẽ, đây cũng chính là thời điểm mà con phải chia tay màu áo trắng, chia tay chiếc khăn quàng đỏ và khoác lên mình tà áo dài thướt tha của một nữ sinh trường THPT. Bước vào ngôi trường THPT Đông Hà, bước vào một môi trường hoàn toàn mới lạ, trong con có biết bao cảm xúc lẫn lộn: vui có, buồn có, bâng khuâng có...Nhưng có lẽ, thứ cảm xúc lớn nhất trong lòng con chính là sự bỡ ngỡ. Bỡ ngỡ bởi cái mới, cái lạ, cái không gian rộng lớn của ngôi trường. Bỡ ngỡ trước sự gặp mặt ngại ngùng, xa lạ của những người bạn chưa từng quen biết. Tất cả mang trong con nỗi lo lắng và rụt rè ngay từ giây phút đầu tiên đó.

Và có lẽ, thời gian đã minh chứng cho tất cả! Từng ngày, từng ngày trôi qua, con dần dần hòa nhập vào nhịp sống ở ngôi trường mới. Con có những người bạn thân thiện hòa đồng, con có những trải nghiệm mới mẻ qua từng bài giảng và đặc biệt con có sự quan tâm tận tình giúp đỡ của những người thầy, người cô. Và chính điều đó đã tạo nên động lực và niềm tin trong con để con vượt qua cái cảm giác tự ti trong bản thân mình. Quả đúng là “Mỗi ngày đến trường là một ngày vui”!

Hạnh phúc khi được học tập và tiếp xúc với nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô có một tính cách, một phương pháp dạy khác nhau nhưng họ đều có chung một niềm tâm huyết cao cả của nghề giáo. Thời gian con được tiếp xúc với thầy cô có lẽ chưa đủ bao nhiêu để con có thể hiểu sâu sắc về hình ảnh đẹp đẽ của Người, nhưng con cảm nhận được sự chân thành và tận tình của thầy cô qua từng bài giảng, qua lời nói và hành động ân cần của thầy cô. Đó là những tiết học giáo dục công dân sôi động, những tiếng cười vui vẻ qua bài giảng triết học đầy thú vị của cô Thanh Hiên! Đó là những tiết Sinh học đầy mới lạ và những trải nghiệm hứng thú của chúng con qua bài giảng của người thầy “đặc biệt” Võ Minh Hoàn! Đó là những tiết Hóa, Lý với những kiến thức xa lạ và khó khăn đến chán nản, cách tiếp nhận phương pháp cũng như những bài tập hoàn toàn khác xa ở mái trường THCS. Thế nhưng, con vẫn ấn tượng với những bài học đầy nhiệt huyết và sôi nổi của thầy Tuấn, cô Hương! Đó là những lời hay tiếng ngọt, là những bài thơ, bài văn hấp dẫn cuốn hút qua lời giảng của cô Thanh Thảo, nó như mở ra cho con một thế giới văn học bao la rộng lớn của cuộc đời và chính bản thân con cũng đã cảm nhận được sự truyền lửa của cô qua từng tác phẩm và đi vào trong tiềm thức con biết bao nỗi niềm cảm xúc! Đó là những tiết học Công nghệ đầy lý thú của cô Thu Phượng, là trải nghiệm thực tế vui vẻ và sáng tạo! Đó là những câu chuyện hấp dẫn và gần gũi xen lẫn các tiết học Địa lý nhẹ nhàng, thoải mái của thầy Thanh Toàn, giúp chúng con giải thích được “sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu…”! Nhưng trách nhiệm lớn lao hơn cả đó là “Bố Dũng”- người cha vĩ đại sẽ chèo lái “con thuyền” để đưa 42 “đứa con”, 42 cá tính, 42 suy nghĩ khác nhau từ Khe Sanh - Hướng Hóa về Cam Lộ qua Đông Hà; từ Vĩnh Linh - Gio Linh;...về hội tụ dưới một mái nhà 10A11.

Thầy cô ơi, lời nói hay từng nét chữ con viết lên từng trang giấy chính là cảm xúc của con gửi gắm đến Người. Đến đây, cho phép con, cũng như toàn thể lớp 10A11 được gửi lời cảm ơn đến những người thầy, người cô của trường THPT Đông Hà với sự chân thành hơn bao giờ hết! Thầy cô ơi, con biết Người đã phải vất vả như thế nào khi lái những con đò sang sông để cập bến, không quản khó khăn gian khổ, thầy cô vẫn một lòng vì chúng con. Những lúc chúng con còn bỡ ngỡ, thơ ngây trước cái mới lạ của môi trường, thầy cô đã dìu dắt, che chở và tạo động lực cho chúng con để chúng con tự tin bước vào con đường học tập dưới mái trường THPT. Những lúc chúng con chùn bước, bàn tay ấm áp của thầy cô lại nhẹ nhàng nâng đỡ và nâng niu. Những lúc chúng con bất lực, giọng nói truyền cảm của thầy cô đem đến cho chúng con thêm nghị lực. Thầy cô ơi, ngàn lần chúng con cảm ơn Người!

Những ngày đầu học tập tại trường THPT Đông Hà, con cảm thấy rất may mắn khi được học tập dưới ngôi trường có bề dày lịch sử và có nhiều thầy cô giáo tận tụy nhiệt tình. Những người thầy, người cô đều là người cha, người mẹ thứ hai của con ở dưới mái trường THPT. Nhưng có lẽ, người để lại ấn tượng và cảm xúc sâu sắc nhất trong con chính là cô Trần Thị Thanh Thảo. Thời gian tiếp xúc giữa cô và con có lẽ chưa là bao nhiêu, chắc hẳn rằng cô vẫn chưa biết được những cảm nhận của con, nhưng trong thâm tâm con, dường như có một thứ cảm xúc gì đó vừa thân thương, vừa gần gũi và nó như là một sợi dây vô hình gắn kết con với cô. Bởi lẽ, những ngày đầu năm học với những tân học sinh như chúng con quả thật xa lạ, thật bỡ ngỡ cần phải có sự dìu dắt trong từng hoạt động. Nhưng thật không may, người thầy- người cha của chúng con phải nhập viện điều trị bệnh trong thời gian dài. Thương thầy, nhớ thầy và chúng con như đàn con thơ lạc mẹ, như con thuyền không người lái. Không hiểu vì sao, mỗi lần con gặp khó khăn là hình ảnh thanh thoát nhẹ nhàng của cô lại xuất hiện với chúng con như chiếc phao cứu trợ. Là thành viên trong ban cán sự của lớp, con không chỉ bỡ ngỡ trước sự mới lạ của ngôi trường mà còn bỡ ngỡ trước cách điều hành một tập thể lớp. Những kế hoạch của nhà trường đặt ra như trồng và chăm sóc bồn hoa ở sân trường, lớp không có người trực tiếp chỉ dẫn và giúp đỡ, đôi lúc vẫn còn ngập ngừng và lo lắng. Rồi có những lần con phải chạy tìm thầy kí vội sổ, đôi lúc bước chân mệt mỏi vô cùng nhưng rồi...con đã nhận được sự giúp đỡ và chỉ bảo của cô. Nhờ sự tận tình ân cần của cô, lớp con như bầy chim vỡ tổ, như những bông hoa được khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời, như tìm thấy ánh sáng trong màn đêm buông tối. Chính vì vậy mà dường như hình ảnh của cô trong con lại một lần nữa được khắc nét và tình cảm thân thương hơn bao giờ hết. Những ngày thiếu vắng người cha, chúng con dường như vừa cảm thấy thiếu mất sự che chở, vừa cảm thấy bối rối trong nhiều công việc khác, chính vì vậy việc nắm bắt các thông tin của nhà trường cần phải nâng cao trách nhiệm của ban cán sự. Hôm đó là ngày cuối tuần, lớp mới nhận được thông báo về cuộc thi “Viết thư gửi mẹ nhân ngày phụ nữ Việt Nam 20/10”, con được phân công viết bài trong cuộc thi ấy. Thế nhưng, do thời gian cập nhật thông tin quá vội vàng, con không thể hoàn thành bài thi như thời gian của nhà trường. Vừa lo lắng, vừa sợ hãi! Nhưng cô...một lần nữa cô chính là vị “cứu tinh” của con, cô đã chỉ bảo và giúp đỡ con để có thể nộp bài dự thi đúng thời hạn. Nếu ngày ấy không có cô, thì có lẽ rằng lá thư gửi mẹ (đạt giải Nhất) của con sẽ mãi mãi không người mở. Nếu chúng con như những con người trên chiếc thuyền không người lái giữa biển trời bao la rộng lớn, thì cô chính là chiếc phao cứu vớt và nâng đỡ chúng con. Trong thời gian chúng con gặp khó khăn, trong suy nghĩ của con lại hiện về hình ảnh của cô, và bất ngờ thay chính thời điểm đó cô lại xuất hiện. Và cũng bởi chính điều đó mà con cảm nhận được dường như có sợi dây vô tình nào đó đã đưa con đến bên cô, cho con thêm sức mạnh, tự tin trong học tập cũng như trong cuộc sống.

Thầy cô ơi! Ơn thầy nghĩa nặng làm sao con có thể diễn tả hết! Cuộc sống có thay đổi bao nhiêu cũng không làm phai mờ “trái tim” của người thầy, người cô trong con. Dẫu mai này dù có đi xa, dẫu mai sau con có là ai, con làm gì, con vẫn luôn nhớ đến những bài giảng đầy nhiệt huyết của Người, nhớ giọng nói truyền cảm ấm áp như sưởi ấm tấm lòng bé nhỏ của con, nhớ hình ảnh người cô người thầy vẫn ngày đêm miệt mài bên trang giáo án để đưa chúng con bước đến sự thành công, chạm đến tương lai tươi sáng của cuộc đời! Tất cả mang trong con một cảm xúc khó lòng bày tỏ! Thầy cô – hai tiếng cất lên sao mà thiêng liêng quá!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Lê Nhi
14/11/2023 22:49:29
+4đ tặng

Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất. Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ. Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi đầu tiên gặp gỡ, cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà cô giống mafia quá, cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô Hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của cô. Ngày đầu tiên ấy, cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của cô. Vậy là giờ dạy mở màn, cô đã đốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thành viên 10A3, đặc biệt là tôi, cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu. Nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhè nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ. Cô Hưng cũng không phải ngoại lệ. Nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về cô mãi. Ông nội tôi trước đây là một nhà Nho dạy chữ Hán vì vậy ông rất thích con cháu nối nghiệp ông. Mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “Làm giáo viên con nhé! Tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. Tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. Nhưng rỗi mỗi tiết văn của cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý cô bây giờ. Tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống cô. Tôi sẽ dạy cho những đứa con thứ hai của tôi không chỉ tri thức mà còn cả cách làm người, cách yêu thương cuộc sống, cách gieo lòng nhân hậu với những con người ra chưa từng biết, chưa từng gặp qua mỗi trang sách giống như cô dạy chúng tôi trong mỗi tiết học. Cô Hưng mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong mình. Không phải phóng đại, nhưng cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu Giáo viên xuất sắc. Năm học 2012-2013, lần đầu tiên cô bồi dưỡng học sinh giỏi lớp 12 mang lại thành tích rực rỡ như thế: Ba giải nhì, một giải ba và một giải khuyến khích, đứng nhất tỉnh năm đó. Ở nhà, hai con của cô luôn là những con ngoan trò giỏi. Hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. Niềm vinh dự hơn cả là con trai cô từng đạt giải học sinh tỉnh lớp 5. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô.Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng - Cô Hưng.

Lê Nhi
Chấm điểm cho mik ạ

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư